historybs.com - Đọc truyện online

Chương 6 :

Trạng thái mềm nhũn của đồ vật cũng không thể khinh thường.

Cách một lớp vải mỏng, hình dáng của đồ vật cũng rất rõ ràng.

Kiều Khương nắm cả cây và hai quả trứng mềm mại vào tay, ngẩng mặt lên nhìn anh:

“Xin lỗi.”

Yến Chiêu suýt đã bị cô làm tức chết, anh chưa từng thấy một cô gái nào như vậy, dám véo lấy cây gậy anh bắt người phải xin lỗi.

“Buông tay.” Anh bóp cổ tay cô, giọng nói đè nặng lửa giận.

“Anh xin lỗi.” Kiều Khương không chỉ không buông tay ra, còn xoa xoa nhẹ vài cái:

“Tôi sẽ buông tay.”

Cô để yên còn được, vừa động đậy, lùm trong tay bắt đầu cương lên, qua một lát đã cứng rắn trong lòng bàn tay, một tay đã không còn cầm được cả hai quả trứng, miễn cưỡng chỉ nắm được cây gậy thịt ngày càng sưng to.

Sắc mặt Yến Chiêu thay đổi. Giọng nói đã trở nên thô nặng hơn nhiều:

“Xin lỗi, cô buông ra.”

“Nói xem nào.” Kiều Khương càng nắm chặt hơn, ngón cái vuốt ve trên đỉnh nấm:

“Sao lại cứng lên với tôi?”

Sắc mặt Yến Chiêu đen muốn chết: “Cô buông tay!”

Anh không thể động đậy một chút, nếu động Kiều Khương sẽ vặn, suýt nữa vặn gãy cả cây. Cổ tay của Kiều Khương rất nhanh bị anh kiềm chế, nhưng cô cũng không buông tay, mỗi lần người đàn ông dùng lực, cô cũng dùng lực theo, nắm chặt cây gậy, lúc nặng lúc nhẹ, thậm chí còn gảy gảy vuốt ve quy đầu.

Yến Chiêu cứng tới mức gân xanh nảy nảy, vào lúc này, phía sau vang lên tiếng nói của Miêu Tuyết, nói Cao Kim Lan và mẹ Miêu đã về nhà, mãi không thấy Kiều Khương đi ra, nên bảo Miêu tuyết vào đây tìm.

“Anh Yến, anh cũng ở đây ạ?” Miêu Tuyết thấy hai người họ đang đứng đối mặt với nhau, không khí có hơi kỳ lạ, xách váy chạy chậm về phía này.

Yến Chiêu bắt lấy bàn tay Kiều Khương đang cầm cây gậy thịt của mình dứt ra một chút, sắc mặt trầm xuống, giọng càng khàn hơn: “Nếu cô muốn sờ, tôi cho cô sờ đủ.”

Anh nghĩ cô không dám sờ anh trước mặt Miêu Tuyết như vậy.

Nhưng đúng là Kiều Khương dám đấy.

Cô buông tay trực tiếp thò vào trong quần, cách lớp quần sịp bắt lấy cây gậy kia, ngẩng mặt lên khiêu khích nói với anh: “Anh cho rằng tôi sợ chắc?”

Máu nóng cả người Yến Chiêu đều dồn lên đỉnh đầu, đôi mắt rất nhanh đỏ quạch.

Kiều Khương thấy anh đã vậy nên rất vừa lòng, cô cười cười rút tay về, thong thả ung dung dùng áo thun của Yến Chiêu lau tay, lau khô xong, cô vừa xoa xoa cổ tay hơi đỏ lên, vừa đi về hướng Miêu Tuyết.

Yến Chiêu nhắm mắt, hơi thở nặng nề của anh dần dần khôi phục, cúi đầu nhìn xuống, cây thịt vẫn còn cương cứng.

“ĐM!”

Miêu Tuyết đi trước, Kiều Khương đi phía sau, hai người yên lặng đi một đường, Miêu Tuyết nhỏ giọng hỏi:

“Hai người vừa làm gì thế ạ?”

Lúc nãy Yến Chiêu đưa lưng về phía cô bé, cô không nhìn thấy động tác của Kiều Khương, chỉ thấy cơ thể căng thẳng lạnh lẽo của Yến Chiêu, mặt và cổ anh đều đỏ, nhất là cánh tay gồ lên đầy gân xanh. Miêu Tuyết nghĩ ngợi miên man, có phải anh Yến Chiêu thích chị Kiều Khương, cho nên vừa mới thổ lộ chăng?

“Em cảm thấy bọn chị đang làm gì?” Kiều Khương nhìn ra được, cô gái nhỏ thích yến Chiêu, thấy Yến Chiêu hai mắt sẽ tỏa sáng như sao.

“Anh Yến tỏ tình ạ?” Miêu Tuyết ấp úng hỏi.

“Đúng thế.” Kiều Khương nhướng mày trả lời:

“Anh ấy nói với chị là nhất kiến chung tình.”

“Vậy còn chị?” Miêu Tuyết khẩn trương nhìn cô.

“Em cảm thấy sao?” Kiều Khương không trả lời mà hỏi lại.

“Em cảm thấy……” Miêu Tuyết lắc đầu: “Em không biết.”

Kiều Khương kéo khóe miệng, hỏi một đằng trả lời một nẻo, nói câu:

“Tuổi trẻ thật tốt.”

Miêu Tuyết không rõ lý do nhìn cô, căn bản không biết vừa nãy cô đồng ý hay không đồng ý.

Ba Miêu Tuyết nghe thấy nhà có khách, muốn Cao Kim Lan cùng Kiều Khương ở lại ăn cơm chiều, hôm nay ông đi ra ngoài bán dê, để lại một nửa trong nhà ăn.

Kiều Khương không thích ăn thịt dê lắm, Cao Kim Lan đối với ăn uống cũng không có hứng, nhưng vì họ quá nhiệt tình tiếp đón nên không thể từ chối, vẫn nên ở lại. Mẹ Miêu còn cầm bình rượu đến, mấy người uống vài ngụm.

Cao Kim Lan uống chút rượu, Kiều Khương biết bà không thể uống, cầm lấy ly rượu của bà uống sạch, vỗ vỗ lưng bà: “Mẹ, mẹ uống ít thôi.” 

“Tối con còn lái xe mà, cũng không thể uống.”  Cao Kim Lan cầm lấy cái ly.

Mẹ Miêu cười nói: “Không sao, tối nay ở đây đi, ở đây thường có khách, phòng lúc nào cũng sẵn ở.”

Kiều Khương đặt cái ly còn xuống, không nói gì thêm.

Cao Kim Lan vừa uống vài ly đã say, nước mắt rơi xuống, mẹ Miêu ngạc nhiên đi đến an ủi bà: “Làm sao vậy?”

Cao Kim Lan lắc đầu, mở miệng ra thành tiếng nức nở: “Tôi cảm thấy mình quá vô dụng, tôi phải xin lỗi Khương Khương…”

Kiều Khương không muốn nhìn nhất là khi Cao Kim Lan rơi nước mắt, vừa nhìn thấy cảnh này, cô sẽ nhớ lại ngày đó lúc ba mẹ cô ly hôn, cô nắm tay ba mình đi ra ngoài, quay đầu lại nhìn thấy Cao Kim Lan quỳ gối xuống ôm ngực khóc.

“Con đi ra ngoài hút điếu thuốc.”

Cô đứng dậy đi ra ngoài, Miêu Tuyết lo lắng nhìn cô, sợ tối sẽ lạc đường nên cầm đèn pin đuổi theo :” Chị, em đi cùng chị.”

Miêu Tuyết rất hiểu chuyện, gì cũng không hỏi, im lặng đi một đường cùng Kiều Khương, đã hút được hai điếu thuốc mà vẫn không vơi đi được nỗi phiền muộn trong lòng, đi về một hướng khác, nghe thấy tiếng cười đùa ầm ĩ phía trước, ngẩng đầu nhìn sang, có một cái hồ giữa núi,bên cạnh treo một chiếc đèn, nhiều người đang bơi lội bên trong hồ. 

“Tên nhóc này, còn muốn lặn.” 

Yến Chiêu túm từ trong nước lên một cậu nhóc tầm bảy tám tuổi, phát lên mông cậu bé một cái: “Về nhà đi!”

Tên nhóc bị đánh cũng không giận, hướng mặt quỷ về phía Yến Chiêu, lại luồn vào trong nước.

Miêu Tuyết che mặt lại, hơi thẹn thùng nhìn về phía Kiều Khương nói: “Chị, chúng ta đi thôi.”

Tuy cô bé thẹn thùng, nhưng từ kẽ tay lại trộm nhìn Yến Chiêu, người đàn ông không mặc quần áo, vai lưng từng khối cơ bắp căng chặt, anh như cá lùa vào trong nước, rồi lại trồi lên ở một đầu khác, cánh tay sải dài rộng lùa trên mặt nước, cười cười kẹp lấy một cậu nhóc, sau đó ấn vào trong nước, rồi lại vớt người ngoi lên.

 “Chị!”

Miêu Tuyết cũng thất thần một lát, chờ đến lúc cô bé quay đầu lại, đã thấy Kiều Khương đang cởi quần áo, cô cởi áo sơ mi trắng, quần sooc cũng đã cởi, toàn thân chỉ có một bộ nội y thuần màu đen, bộ ngực tuyết trắng được bao bọc lại, phía dưới là hai đùi tinh tế thẳng tắp. 

Đều là con gái nhưng Miêu Tuyết bị một màn này làm sợ ngây người.

Thấy vẻ mặt Miêu Tuyết đang kinh ngạc, Kiều Khương nhướng mày, hỏi:

“Ở đây không cho con gái bơi lội à?”

Miêu Tuyết bất ngờ và xấu hổ giải thích: ” Không phải….bên trong, đều là nam.”

Bên trong hồ ngoài Yến Chiêu cùng mấy đứa trẻ bảy tám tuổi, còn có mấy thanh niên tầm mười tám hai mươi, các cô bé rất ngại đi xuống, cũng muốn bơi lội, nhưng hầu hết đều bơi vào ban ngày, còn mặc kín mít.

Kiều Khương hiểu rõ rồi gật đầu, nhấc chân đi xuống nước, mấy cậu trai trong hồ đều trừng to mắt nhìn chằm chằm vào ngực Kiều Khương, Yến Chiêu vỗ vỗ vào đầu một cậu trai bên người, mặt đen lại mắng: “Về hết đi.”

Cậu trai mới lớn vốn đang ngại ngùng, nghe thấy lời này, cong eo nhảy lên bờ, cầm lấy quần áo chạy mất.

Có mấy cậu trai mặt đỏ bừng, một tay mặc quần áo, một bên nhìn trộm Kiều Khương, cô đã xuống nước, hồ nước chậm rãi dâng đến eo, nửa ngực còn lộ ở bên trên, cần cổ thon dài đeo chiếc dây truyền mảnh tinh tế, làn da trắng sáng lên.

Dường như cô còn xem xét nhiệt độ, phát hiện ra nước cũng không lạnh lắm, cả người chìm sâu xuống mặt nước.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
Tóm tắt truyện “Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào “Phan Quân Khánh. Chúng ta dừng lại đi. Tôi không có rảnh để tiếp tục cuộc chơi với cậu.” “Anh nhắc lại một lần nữa. Dù anh có…
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Đọc truyện ngôn tình Anh Đến Cùng Rạng Đông – Mạch Ngôn Xuyên là một cau chuyện mang tính phiêu lưu mạo hiểm nhưng cũng không kém phần thực tế và sâu sắc của Tưởng Xuyên và Tần…
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
“Vật nhỏ, lại đây!” “Không muốn!” Vợ tức giận thì làm sao bây giờ? Tổng giám đốc đại nhân tài đại khí thô, mỗi ngày cuồng bày tỏ tình yêu! Hôm nay tặng xe sang, ngày mai tặng…
7 Ngày Ân Ái
7 Ngày Ân Ái
Ba năm trước, ngay đêm trước đám cưới, nàng bị hắn cường bạo. Nàng đau khổ vì bản thân không còn trong sạch, nên bỏ đi biệt tích không lời nhắn gửi. Ba năm sau, nàng gặp lại…
Anh đùa đủ chưa
Anh đùa đủ chưa
Truyện ngôn tình sắc Anh đùa đủ chưa : Một mối tình được đính ước từ khi còn rất nhờ, nhưng lời hứa ngây ngô của cô bé đã khắc sâu vào trí nhớ của cậu bé. Liệu…
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Vì bị Omega kích thích tin tức tố nơi công cộng mà đến kỳ mẫn cảm, cậu được anh trai của bạn thân giúp đỡ. Thế là vì ‘hội chứng chim non’, cậu đã theo đuổi người ta…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot