Dưới chân núi ngoài xe của Kiều Khương, còn có hai chiếc xe tải.
Đường lên núi có một chiếc đèn đường bị hỏng, chỉ còn ánh đèn cách đó trăm mét, chiếu le lói về phía bãi đỗ xe.
Nóc của chiếc xe con màu đỏ đong đưa, cách một khoảng cũng nghe thấy tiếng phụ nữ rên rỉ, tiếng thở dốc trầm khàn hỗn loạn của đàn ông.
Đèn xe trên đầu mở ra, trong tầm mắt của Kiều Khương đều là cơ thể cứng rắn của người đàn ông, cô bắt lấy hai bờ vai anh, cổ ưỡn cao, một đôi mắt đào hoa vì khoái cảm mà mất đi tiêu cự, cô há miệng thở dốc, hơi thở không át nổi tiếng rên rỉ.
Người đàn ông làm cô với sức lực mạnh mẽ, từng cú từng cú thúc vào bên trong động nhỏ, đôi vú trắng nõn bị làm nẩy tưng tưng, anh há mồm ngậm lấy núm vú, miệng rộng cắn nuốt, đưa cả bên vú vào trong miệng, đầu lưỡi nóng bỏng cuốn núm ti mút thật mạnh.
Kiều Khương run rẩy, bóp chặt cổ anh…
Tốc độ cắm vào rất nhanh, hơn nữa của anh kích cỡ quá lớn, mỗi cú thúc như muốn đỉnh xuyên qua người cô, da đầu Kiều Khương tê dại, khoái cảm dọc theo xương cùng bò theo làn da lan tràn khắp cơ thể, bụng nhỏ run run hai cái, cô ôm cổ anh kêu lên:
“Đừng động nữa…đừng động…ưm ưm aaaa”
Cô cao trào.
Khoái cảm cực hạn làm cả người cô rơi vào trạng thái choáng váng.
Yến Chiêu coi như mắt điếc tai ngơ, giữ chặt cánh mông cô, eo hông điên cuồng nẩy lên phía trên, toàn bộ khoang xe đều đong đưa lên xuống, bên tai là tiếng bành bạch dâm dục.
Kiều Khương bị làm đến mức không chịu nổi, móng tay cắm vào cần cổ anh, trong họng kêu gào hỗn loạn, cả người run rẩy, hốc mắt nóng lên cúi xuống cắn cần cổ tạo ra dấu răng rớm máu, hai tay đánh lung tung trên vai lưng, móng tay cào anh lưu lại vô số vết đỏ.
Yến Chiêu thúc hơn mười phút, Kiều Khương cao trào sáu lần, dưới ghế đều là nước dâm lênh láng, anh xoa mông cô, cắm vào thật mạnh trong cơ thể cô mấy chục cái, lúc này mới dừng bên trong độ sâu nhất bắn tinh. Kiều Khương ghé vào vòm ngực rộng lớn, vẫn còn đang run rẩy, không biết vì lâu không làm, hay vì Yến Chiêu quá mạnh mẽ, cô đắm chìm ở dư vị cao trào gần một phút, vẫn chưa hòa hoãn lại.
Khi đọc truyện ngôn tình nữ cường, chúng ta có thể mở rộng vốn từ ngữ trong giao tiếp hàng ngày. Những câu chuyện này thường sử dụng ngôn ngữ gần gũi, thực tế nhưng cũng đầy sắc thái và biểu cảm. Điều này giúp người đọc hiểu thêm cách giao tiếp tự nhiên, linh hoạt của các nhân vật nữ mạnh mẽ, từ đó áp dụng vào cuộc sống.
Người Yến Chiêu thấm ra một lớp mồ hôi mỏng, anh đưa tay cầm lấy chai nước mà lúc nãy cô đã uống, cũng không ngại, vặn nắp rót toàn bộ vào trong miệng, ném cái chai đi, nâng mông cô lên nói: “Chỗ này quá hẹp.”
Vốn dĩ vóc dáng anh cao lớn, động tác muốn mạnh hơn đã phải chịu hạn chế.
Kiều Khương hoãn một lát, lấy bao thuốc từ phía sau rút một điếu đặt trong miệng, bật lửa vừa nằm trong tay đã bị Yến Chiêu ôm ra, cô hé mắt nhìn anh:
“Đi đâu?”
Giọng khản đặc.
Yến Chiêu đặt cô xuống đầu xe, tay ôm eo, lật người cô lại làm người ghé vào trước nắp capo. Làn da trắng bóc áp sát với thân xe màu đỏ, hai bên mông còn lưu lại dấu mười ngón tay anh, trắng cùng hồng hòa lẫn vào nhau, đẹp đẽ dâm dục.
Yến Chiêu mới nhìn thoáng qua, cây gậy đã cứng đến phát đau.
Anh xé mở chiếc bao thứ hai đeo lên, nâng một chân cô đặt lên khuỷu tay, nắm lấy quy đầu chà sát ở cửa động lấy nước dâm vừa nãy cô mới chảy ra.
Kiều Khương ngẩng đầu lên có thể thấy đỉnh núi cách đó không xa, đèn đường lấp ló, như những quả quýt vàng hình tròn, cô cắn thuốc, cầm lấy bật lửa châm cho mình, vừa hít một ngụm, đã bị một thanh sắt cắm thẳng vào trong.
Xương hông người đàn ông dính sát vào cô, kích cỡ kinh người của dương v*t cuối cùng cũng cắm vào, chọc đến tận tử cung.
Kiều Khương rướn cao cổ hé miệng thở dốc, thuốc vẫn còn cắn ở trong miệng, cô bị sặc đến ho khan, lỗ nhỏ không chịu được khống chế mà co rút, Yến chiêu bị kẹp đến mức gân xanh ở cổ gồ lên, anh nằm trên lưng cô dừng lại rút điếu thuốc trong miệng cô ra, cắn ngậm ở trong miệng mình. Hít một hơi thật sâu, rồi nắm lấy mông cô, như điên dại mà đâm vào rút ra trong miệng nhỏ.
Mông thịt trắng nõn bị đâm cho đỏ bừng rung rinh, anh đưa tay nắm lấy một bên thịt vú xoa nắn, dưới háng tốc độ vừa nhanh vừa mạnh, nước dâm bị văng tung tóe khắp nơi, Kiều Khương sung sướng như muốn chết, cô bị đâm ý thức hư vô, mắt đào hoa như mất đi tiêu cự nhìn vào vật trang trí bình an hình con vật đang lắc lư trong xe.
Đó là Lý Hiệu Lan đưa cho cô.
Trên đường núi có người xuống, Yến Chiêu tắt đèn trong xe, ôm Kiều Khướng đặt ở cửa xe mà thúc. Đôi vú của Kiều Khương rất đẹp, to tròn mây mẩy, Lúc Yến Chiêu cầm hai cái đùi cô, hai luồng vú đong đưa trước mắt, anh cúi đầu cắn núm ti hồng hào, bên tai có thể nghe thấy tiếng Kiều Khương khó nhịn rên rỉ.
Riếng kêu rên của cô không lớn, chỉ như phát ra từ xoang mũi, mang theo tiếng thở dốc, quyến rũ câu người.
Yến Chiêu ôm cô thúc mấy chục lần, cô ưỡn eo lên cao trào, chỗ cây thịt hợp với động nhỏ có nước dính nhớp chảy ra, Yến Chiêu lùi về sau, dòng nước theo bắp đùi chảy xuống. Anh lùi lại rồi thúc cây gậy to dài vào chỗ sâu nhất, Kiều Khương vừa mới cao trào, nhịn không được tốc độ và cú thúc như vậy, năm ngón tay cào ở ngực anh, lưu lại năm vệt đỏ, cô cong eo run rẩy, giây tiếp theo cả người giật giật.
Cô cắn bên cổ bên kia, lần này dấu răng rất sâu, đổ máu.
Lúc Yến Chiêu buông cô ra, khóe miệng Kiều Khương có máu, cả người vẫn đang thất thần, một đôi mắt tan rã mê ly. Anh ôm người đặt vào trong xe, sờ tay lên cổ, thấm ra chút máu.
Kiều Khương đã hơi mệt mỏi, nằm ghế sau không nhúc nhích, đôi mắt nửa nhắm nửa mở, như đang sắp ngủ.
Yến Chiêu nhìn ra được, giữa mày cô không còn sự bực bội, cả người bình lặng như nước trong hồ, nhưng anh biết, đôi mắt kia một khi mở ra, sẽ lộ ra những cảm xúc chán đời.
Giống như cả thế giới đều thiếu nợ cô.
Anh cởi áo mưa ném xuống sàn xe, lấy thuốc của Kiều Khương ngậm ở trong miệng, châm lửa hút một ngụm.
Cuối cùng Kiều Khương cũng có phản ứng, giọng nói uể oải: “Lái xe.”
Yến Chiêu quay đầu lại nhìn,cô gái đang nằm nghiêng, mắt vẫn không mở, bàn tay đưa lên che lại gương mặt ửng hồng, cánh tay trắng nõn đặt ở phía dưới, đôi vú no đủ đè ép xuống ghế, lộ ra dấu tay dỏ hồng của anh.
Dáng người cô rất đẹp, eo nhỏ chân dài, làn da trắng như đậu hũ, ngón tay véo vào như có thể véo ra nước.
“Đi đâu?” Anh khởi động xe, quay lại hỏi cô.
“Biệt thự lưng chừng núi.” Âm thanh lười biếng.
Yến Chiêu ném áo sơ mi của cô về ghế sau, miễn cưỡng che một phần cơ thể, lùi xe đi về phía biệt thự giữa đường núi.
Đường đi xuống dưới chân núi đèn đường chiếu sáng, những vệt sáng lướt qua cửa sổ dừng trên gương mặt Kiều Khương, cô nheo mắt nhìn phía ngoài, phong cảnh lướt qua nháy mắt chỉ để lại bóng đèn màu cam.
Giống quả quýt.
Lại là quả quýt.
Kiều Khương thuê biệt thự này theo sở thích của Cao Kim Lan, ban đêm khó thấy, nhưng ban ngày thì rõ ràng. Yến Chiêu dừng xe trước cửa biệt thự, Kiều Khương khoác áo sơ mi định xuống xe, anh liếc mắt nhảy dựng, mở cửa sau ra, kéo một chân cô mặc quần lót vào, lấy áo sơ mi bao quanh cơ thể, sau đó bế ngang người ôm vào trong.
Cô không còn sức, lười động đậy. Chỉ đường cho Yến Chiêu ôm mình vào phòng tắm, cô đứng dưới vòi sen nhắm mắt tắm gội. Hai bên núm vú bị người đàn ông cắn vừa sưng đỏ lại đau đau, cô nhẹ nhíu mày, không dùng sữa tắm, chỉ tắm đơn giản rồi mặc áo tắm đi ra ngoài.
Hai bên đùi nhức mỏi như chạy mười mấy km, cơ thể tuy mỏi mệt nhưng tâm tình ngoài ý muốn lại tốt hơn, cô lấy khăn lông xoa xoa tóc đi vào phòng khách, Yến Chiêu đã đi rồi, phòng khách vẫn sáng đèn.
Kiều Khương mở quầy rượu, lấy bên trong ra chai rượu vang đỏ, tìm cốc chân dài rót cho mình một ly.
Cô chỉ uống hai ngụm rồi buông xuống, đi vào phòng lên giường.
Đêm nay cô ngủ rất say, không có những cơn ác mộng lung tung rối loạn, chỉ là chân tay bủn rủn, nhấc lên không nổi.
Lúc soi gương, mới phát hiện sau vai có một dấu hôn rất sâu.
Cô nhớ đến dáng vẻ lúc Yến Chiêu bắn tinh, hai bàn tay to rộng bóp lấy eo cô, ngang ngược thúc sâu vào bên trong, hơi thở thô nặng như trâu, anh cúi đầu ngậm lấy vành tai, mút một cái thật mạnh, tiếng thở dốc rót vào lỗ tai cô.
Còn rất gợi cảm.