historybs.com - Đọc truyện online

Chương 41 :

Cuộc họp thường niên quyết định được diễn ra vào ngày hai mốt tháng mười hai.

Đã gần đến tết, Kiều Khương trở nên bận rộn hơn, sếp tổng tranh thủ lúc rảnh rỗi, mọi việc trong công ty đều do một tay cô xử lý, còn sếp phó hai tháng đều bận rộn một việc—— đó là cuộc họp thường niên.

Nhưng chờ đến ngày họp, vẫn xảy ra vài vấn đề, rượu dùng trong cuộc họp bị khách sạn lấy nhầm, đó là rượu cho đám cưới. Sếp phó biết chuyện này rất tức giận, tìm tổng giám đốc cùng mọi người chửi rủa cả nửa ngày.

Trợ lý dăm ba câu kể lại sự việc này cho Kiều Khương, lông mày cô cũng không nhăn một chút, bình tĩnh nói: “Công ty rượu trước đây chúng ta đã hợp tác, cậu đi gọi hỏi một chút, xem họ có bao nhiêu rượu, nếu đủ chúng ta cho xe qua lấy, còn bên này, lấy mấy chai rượu ngon trong văn phòng tôi cho Thạch tổng tiếp khách.”

“Vâng!” Trợ lý như được tiêm thuốc an thần.

Cuộc họp thường niên chính thức diễn ra, Kiều Khương đi lên bục phát biểu một hai câu, sau đó đưa micro cho sếp phó, còn mình đi đến ngồi bên cạnh sếp tổng, kính rượu cùng ông và mấy khách hàng quan trọng.

Họp thường niên đều thuê bên làm sự kiện chuyên nghiệp, có ca sĩ chuyên nghiệp biểu diễn, ngoài ca hát nhảy múa còn có ảo thuật, có tiểu phẩm hài, đều là tiết mục về tết đến xuân về, ánh đèn vàng ấm áp động lòng người, tuy đã gặp qua nhiều người đẹp nhưng cô cũng tỏ vẻ khen ngợi với ánh mắt của sếp phó.

Sếp tổng uống một ngụm rượu, nghiêng đầu hỏi Kiều Khương: “Tên nhóc này lại gây rắc rối cho cô?”

Rượu này là ông đưa cho Kiều Khương, vì rất quý, Kiều Khương đều đặt chúng ở văn phòng, ba năm cũng không lấy ra uống chai nào.

“Đã rất tốt.” Kiều Khương rót rượu thêm cho sếp tổng, cầm ly của mình chạm vào ly của ông: “Chú đừng nghiêm khắc quá.”

“Ngày trước vẫn còn là thanh niên, đừng nói là sai một việc, chỉ cần nói sai một chữ, về nhà cũng bị đánh.” Sếp tổng đưa ly rượu lên nhấp một ngụm: “Tôi không thể hạ thấp yêu cầu, nếu không, cái nhà này sớm muộn gì cũng thua trong tay nó.”

Kiều Khương không cho ý kiến, nói cho cùng vừa sinh ra đã thừa kế tập đoàn, nếu muốn sau này sống phú quý, cũng phải gánh vác trách nhiệm tương ứng. Sếp tổng nhớ đến cô con gái kia, lại hỏi Kiều Khương: “Con bé kia có tìm cô gây phiền không?”

“Không ạ.” Kiều Khương chỉ nhận được cuộc điện thoại khiêu khích mà thôi, cũng chẳng có chuyện gì.

“Aizz, hai đứa con này, trong đầu chẳng có gì, mà chẳng học hành đến nơi đến chốn.” Sếp tổng thở dài: “Lại một năm nữa qua đi, vẫn không có tiến bộ.”

“Khỏe mạnh, bình an, đoàn viên, là đủ rồi.” Kiều Khương lại cầm chia rượu rót rượu cho ông. Sếp tổng nghe mấy câu này, nhớ đến mẹ Kiều Khương, ông gật gật đầu, sau đó đứng lên, đi sang bàn khách hàng: “Đến nào, chúng ta đến tuổi này, chúc mọi người sức khỏe, vui vẻ, bình bình an an.”

“Bình bình an an!” Nhóm khách hàng phụ họa, tươi cười chạm cốc.

Kiều Khương ngồi giữa chốn ồn ào nhận được tin nhắn của Yến Chiêu.

Gã chó má: 【 Có nhớ anh không? 】

Gã chó má: 【 Khi nào xong việc? anh đến đón em?. 】

Kiều Khương đã gửi định vị qua, sếp tổng buông ly rượu hỏi cô: “Bạn trai?”

Kiều Khương tắt di động, “Vâng.” một tiếng.

“Sao không gọi đến đây uống ly rượu?” Sếp tổng gắp miếng cua thịt cho vào miệng: “Để tôi gặp.”

“Được ạ.” Kiều Khương cũng không từ chối đề nghị này, lấy di động ra nhắn tin nói: “Cháu nhắn anh ấy lại đây.”

【 Cho trợ lý ra cửa đón anh, đi vào đây uống ly rượu rồi về. 】

Yến Chiêu nhắn lại một chữ: 【 Ừm 】

Kiều Khương nhìn cái ký tự này, khóe môi không tự chủ được cong lên.

Sếp tổng dùng thìa múc vài viên sủi cảo cho vào chén Kiều Khương, cảm thán nói:

“Vậy mà cô đã ở Hoàng Thân được mười năm rồi.”

Kiều Khương nhớ đến ngày đó, nhẹ gật đầu: “Đúng vậy, qua mười năm rồi.”

Ngày trước cô ở nơi khác học đại học, vừa tốt nghiệp đã tìm việc làm, công việc đầu tiên không có gì có thể bay lên, dã tâm của cô rất lớn, muốn làm đến vị trí cao hơn. Nhưng mỗi một tập đoàn nhà cao tầng, cô là người không có ô dù, nếu không có năng lực, cũng phải có bối cảnh.

Thay đổi hai công ty, mới phát hiện tập đoàn Hoàng Thân, thông báo tuyển dụng với mức lương rất cao, lương tháng tận năm mươi vạn, con số mê người, nhưng chưa chắc vài người có thể đạt được.

Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, trước mắt là dòng xe cộ qua lại đông đúc, khói bụi trong không khí lọt vào mắt cô, duỗi tay chỉnh trang lại chiếc áo sơ mi trắng, tóc đuôi ngựa buộc cao sau đầu, ngẩng đầu ưỡn ngực đi vào tòa nhà.

Chỉ chớp mắt đã qua mười năm.

Cô dường như đã quên đoạn thời gian liều mạng chen chúc trên tàu điện ngầm, hình ảnh bị đám đông ép đến chật vật.

Sếp tổng chạm chạm vào ly của cô: “Mừng tương lai.”

“Mừng tương lai.” Kiều Khương hít một hơi thật sâu, cầm lấy ly rượu trước mặt uống một hơi cạn sạch.

Lúc Yến Chiêu đến, cuộc họp trường niên đã gần kết thúc, bên ngoài có tuyết rơi, lúc anh xuống xe trên người còn có vài bông tuyết, vào khách sạn, những bông tuyết bị hơi ấm thấm vào hóa thành nước, người đi đến gần, Kiều Khương cảm giác được một hơi ẩm ướt dán vào mình.

Nhìn Kiều Khương ngồi đó, mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen, phía sau lộ ra vùng lưng trắng nõn, trên cổ vẫn đeo chiếc dây chuyền sáng lấp lánh, hai tay không có trang sức, nhìn thật sang trọng tinh tế. Cô xõa tóc, tay nắm ly rượu, cơ thể nhàn nhã thong dong, lộ ra sườn mặt tinh xảo, đôi mắt đào hoa như có ánh nước do ánh đèn chiếu xuống, môi đỏ tươi, so với dâu tây còn đẹp hơn nhiều.

Yến Chiêu đi đến bên cạnh cô, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ lưng trần. 

Kiều Khương bị khí lạnh trên người anh kích thích đến co rúm, hơi nhíu mày quay đầu, lúc này mới thấy gương mặt đang tươi cười phóng đại trước mắt, làn da đen nhánh làm răng rất trắng. Anh vừa thấy Kiều Khương, trong mắt cũng chẳng nhìn đến ai khác, bàn tay đưa lên vai trần xoa xoa thử nhiệt độ, hỏi cô: “Không lạnh à?”

 Khi nói chuyện, đã cởi áo khoác trên người phủ lên vai Kiều Khương.

Phía sau nhân viên và công nhân tất cả đều bất động, phải nói rằng những cuộc họp trường niên từ trước tới nay Kiều Khương chưa bao giờ dẫn bạn trai tham dự, Yến Chiêu là người đầu tiên.

Sếp tổng còn chưa đến nói chuyện. Tất cả nhân viên đều vui vẻ phấn khởi chạy đến hỏi cô: “Kiều tổng, anh này là bạn trai chị sao? Là bạn trai phải không? Ôi thật cường tráng, cảm thấy một đấm là đánh chết em.”

“Bạn trai sếp Kiều có ngoại hình này hả, cảm giác như kiểu mỹ nữ cùng mãnh thú, kích thích thật.”

Cô gái gào lên:

“A a a a! Anh ấy mặc áo len mà cơ ngực lớn như vậy!”

“Cái cô này mắt nhìn đi đâu thế, cẩn thận Kiều tổng moi tròng mắt cô ra.”

Kiều Khương: “……”

Yến Chiêu cười lộ hàm răng trắng bóng: “Chào mọi người.”

“Chào anh chào anh!” Nhóm nhân viên hưng phấn không chịu dừng:

“Dũng sĩ! Em mời anh một ly!”

Yến Chiêu không hiểu lý do vì sao, nhưng bị không khí xung quanh lây nhiễm, anh cũng nhiệt tình theo, cầm ly rượu vang đỏ Kiều Khương đang uống, trước mặt mọi người nói được, sau đó uống một hơi cạn sạch. Nhóm người rối rít thỏa mãn rời đi.

Yến Chiêu ngồi xuống, lấy khăn giấy lau vành ly, hỏi Kiều Khương: “Bây giờ đi à?”

Anh cho rằng Kiều Khương gọi anh vào đây là uống một ly rượu, chính là ly vừa rồi anh đã uống.

Kiều Khương chỉ chỉ vào ly, anh hiểu cầm chai rượu rót vào.

“Đây là sếp của em.” Cô đứng lên, mắt nhìn vào sếp tổng, giọng nói rõ ràng:

“Đây là bạn trai cháu, Yến Chiêu.”

Đây là lần đầu tiên Yến Chiêu nghe thấy cô chính thức giới thiệu mình, còn làm trò trước mặt sếp tổng của cô, khóe miệng anh cười không kép được, độ cong kéo đến tận vành tai, cho đến lúc cô nhíu mày quét mắt liếc anh, anh mới nhớ đến gì đó, đứng lên nâng ly rượu về phía sếp tổng:

“Tôi uống hết, chú tùy ý.”

Sếp tổng: “……”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Anh đùa đủ chưa
Anh đùa đủ chưa
Truyện ngôn tình sắc Anh đùa đủ chưa : Một mối tình được đính ước từ khi còn rất nhờ, nhưng lời hứa ngây ngô của cô bé đã khắc sâu vào trí nhớ của cậu bé. Liệu…
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Đọc truyện ngôn tình Anh Đến Cùng Rạng Đông – Mạch Ngôn Xuyên là một cau chuyện mang tính phiêu lưu mạo hiểm nhưng cũng không kém phần thực tế và sâu sắc của Tưởng Xuyên và Tần…
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Vì bị Omega kích thích tin tức tố nơi công cộng mà đến kỳ mẫn cảm, cậu được anh trai của bạn thân giúp đỡ. Thế là vì ‘hội chứng chim non’, cậu đã theo đuổi người ta…
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
“Vật nhỏ, lại đây!” “Không muốn!” Vợ tức giận thì làm sao bây giờ? Tổng giám đốc đại nhân tài đại khí thô, mỗi ngày cuồng bày tỏ tình yêu! Hôm nay tặng xe sang, ngày mai tặng…
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
Tóm tắt truyện “Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào “Phan Quân Khánh. Chúng ta dừng lại đi. Tôi không có rảnh để tiếp tục cuộc chơi với cậu.” “Anh nhắc lại một lần nữa. Dù anh có…
7 Ngày Ân Ái
7 Ngày Ân Ái
Ba năm trước, ngay đêm trước đám cưới, nàng bị hắn cường bạo. Nàng đau khổ vì bản thân không còn trong sạch, nên bỏ đi biệt tích không lời nhắn gửi. Ba năm sau, nàng gặp lại…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot