historybs.com - Đọc truyện online

Chương 10: Chương 10

Lông cừu ra từ thân cừu.

Hạt dẻ ra từ trên người Thẩm Kinh Châu.

Hắn thờ ơ giương mắt, mặt như ngọc quý, thắt lưng có dây bạc, ánh nến vàng nhạt chiếu xuống đầu vai của Thẩm Kinh Châu.

Ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ trên bàn: “Ngươi ngược lại rất hào phóng.”

Chưa từng có ai dùng ba hạt dẻ để hối lộ hắn, mà ba hạt này còn là từ bàn thờ của Vũ Ai Đế “tiện tay lấy”.

Ngu Ấu Ninh cười ngượng ngùng hai tiếng, bỗng nhiên rút một ngón tay lại, che lên một hạt dẻ.

Rút thêm một ngón tay nữa, che lên hạt dẻ.

Hạt dẻ mà nàng định cho Thẩm Kinh Châu, thực ra chỉ có một.

Ba hạt dẻ, nàng, Thẩm Kinh Châu, Đa Phúc, mỗi người một hạt, ai cũng có phần, rất công bằng.

Ngu Ấu Ninh tự cho mình là phán quan công bằng, làm người không thể độc chiếm đồ ăn ngon, làm quỷ cũng là đạo lý giống vậy, nếu không sẽ thành quỷ ích kỷ.

Đa Phúc không ngờ mình lại có thể nhận được một hạt dẻ từ Ngu Ấu Ninh, sợ hãi quỳ xuống: “Lão nô không có công lao gì.”

Những món ăn mà Thẩm Kinh Châu từng ăn, đều có thái giám chuyên thử độc.

Nghĩ đến đó, Đa Phúc liền mạo hiểm tội bất kính, cúi người cười: “Nô tài tạ ơn Ngu cô nương.”

Ánh mắt Thẩm Kinh Châu như có như không rơi vào trên người Đa Phúc.

Đa Phúc lập tức cứng người, ngay lập tức đổi giọng cười: “Đáng tiếc lão nô răng yếu, hạt dẻ này e rằng không ăn nổi, chỉ sợ sẽ phụ lòng tốt của Ngu cô nương.”

Ngu Ấu Ninh ngẩn người “à” một tiếng, mặt lộ vẻ tiếc nuối.

Nàng âm thầm ghi tạc lời này, sau này nếu tìm thể xác, nhất định phải tìm người trẻ tuổi, nếu không ngay cả hạt dẻ cũng không ăn nổi, không khỏi quá đáng thương.

Ngu Ấu Ninh suy nghĩ lung tung, thuận tay bóc một hạt dẻ.

Bàn tay nàng thon dài trắng trẻo, không có sơn móng, móng tay trong suốt màu hồng nhạt, như hoa đào ngày xuân.

Vỏ hạt dẻ được bóc ra, lộ ra phần thịt hạt nướng mềm mại. Ngu Ấu Ninh nhẹ nhàng thổi bay lớp màng mỏng trên hạt dẻ, rồi—

Mở miệng cắn một miếng.

Ngu Ấu Ninh hài lòng nheo mắt lại.

 

 

Quả thật như nàng nghĩ, hương vị thơm ngon tuyệt vời.

Trong điện yên tĩnh không một tiếng động, Ngu Ấu Ninh ăn rất lịch sự, không phát ra một tiếng động nào.

Khi hàm răng lại một lần nữa cắn vào hạt dẻ, Ngu Ấu Ninh chợt nhận ra, trong điện quá im ắng.

Mỗi bước mỗi xa

Nàng ngẩng đầu không hiểu, đối diện với ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép của Đa Phúc, ngơ ngác chớp mắt với ông ta.

Quân thần có khác, có lý nào để Ngu Ấu Ninh ăn mà để Thẩm Kinh Châu nhìn?

Đa Phúc lo lắng cho Ngu Ấu Ninh, nhẹ nhàng nhắc nhở: “Hạt dẻ của Ngu cô nương, không phải là để tặng bệ hạ sao?”

Ngu Ấu Ninh: “Ta…”

Chưa dứt lời, bỗng nghe bên ngoài có tiếng thái giám hoảng hốt: “Bệ hạ, Thừa tướng đến.”

Thừa tướng vào cung giữa đêm, chắc chắn là chuyện gấp.

Ánh mắt của Thẩm Kinh Châu nghiêm nghị: “Bãi giá ngự thư phòng.”

Đêm tối thâm trầm, tựa như mực không tan.

Mưa rơi trên lá chuối, mưa nhỏ lộp độp.

Đèn dầu trong cung Càn Thanh chiếu sáng như ban ngày, sau bức bình phong dệt lụa, Ngu Ấu Ninh vẫn đứng tại chỗ.

Trên xà nhà treo hai chiếc đèn lồng ngà voi chạm khắc hình vân hạc hải đường, ánh sáng chập chờn đổ xuống loang lổ trên mặt đất, kéo dài bóng dáng Ngu Ấu Ninh.

Thẩm Kinh Châu liếc nhìn, bước chân khẽ dừng lại.

Đa Phúc hiểu ý: “Nô tài nhất định sẽ sắp xếp tốt cho Ngu cô nương.”

Ánh mắt Thẩm Kinh Châu rời khỏi khuôn mặt Ngu Ấu Ninh, rơi vào Đa Phúc.

Chỉ một cái liếc nhìn thoáng qua, Đa Phúc lập tức cảm thấy không rét mà run, cả người rùng mình một cái.

Ông ta dùng hết sức vả vào mặt mình, lại lộ ra khuôn mặt cười tươi: “Là lão nô lắm lời, mong bệ hạ tha tội.”

Ô dù tre che chắn cho Thẩm Kinh Châu khỏi gió mưa, hắn không quay đầu lại đi về phía ngữ liễn.

Tiểu thái giám hoảng hốt giúp Đa Phúc đứng dậy, do dự: “Nghĩa phụ, vị bên trong…”

Đa Phúc hung hăng nhìn nghĩa tử một cái: “Đều hầu hạ tốt cho ta, không nên hỏi những điều không nên hỏi.”

 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Đè Xong Mới Biết Nhầm Người
Đè Xong Mới Biết Nhầm Người
Đại sư huynh Thẩm Nam Âm của Càn Thiên Tông là con cưng của trời, thần thái thoát tục, là đối tượng mà người người trong tu chân giới ngưỡng mộ. Trình Tuyết Ý chỉ là một đệ…
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…
Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot