historybs.com - Đọc truyện online

Chương 8: Chương 8

Hắn ngây người nhìn ta, hồi lâu sau mới ôm ta vào lòng: “Ta muốn đối xử tốt với nàng, không chỉ vì con cái.”

Ta cũng muốn đối xử tốt với hắn.

Không biết hắn có hiểu được lòng ta không?

Hơn mười ngày sau, Tống Toàn phải cùng vài người thợ săn trong làng vào núi. 

Ta chuẩn bị lương thực, hành lý cho hắn, bởi dù sao vào núi cũng không phải một hai ngày là có thể trở về.

Hắn vốn định đưa cả Đại Lang đi cùng, nhưng nhìn thân hình gầy gò của Đại Lang, ta không đành lòng để hắn đưa con đi.

Đứa trẻ như vậy thì làm sao có thể vào núi săn b.ắ.n được chứ?

Cả nhà tiễn Tống Toàn ra đầu làng, dù lòng có vạn phần không muốn, dù có ngàn nỗi lo lắng, hắn vẫn phải đi.

Hắn là trụ cột của gia đình, phải lo toan cuộc sống.

Ta là nữ chủ nhân của gia đình, hắn đi rồi, gia đình này sẽ do ta gánh vác.

Nhân lúc trời còn chưa quá nóng, ta đem chăn màn trong phòng Đại Lang và Tú Nhi ra giặt giũ.

Bông đã cũ và cứng, cần phải tơi lại, mà cũng phải mua thêm chút bông mới để dành.

Cả hai đứa trẻ đều không có bộ y phục nào vừa vặn, ngay cả Tống Toàn cũng chẳng có một chiếc áo bông dày dặn.

Mảnh đất ở hậu viện đã được xới lên, giờ cần mua hạt giống rau.

Ta không dám tính toán chi li, chỗ nào cũng cần đến tiền.

Tối qua, Tống Toàn đã nói rằng, cứ việc tiêu xài khi cần thiết, tiền bạc là thứ kiếm được, không thể chỉ dựa vào tiết kiệm mà có.

Chỉ là hắn lại không cần áo bông dày, vì mùa đông hắn cũng ít khi ra ngoài, mà mỗi khi ra ngoài thì đã có chiếc áo da cũ để mặc rồi.

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Nghe hắn nói vậy, ta càng xót tiền, không dám tiêu.

Nhưng lẽ nào cứ để hai đứa trẻ chịu khổ mãi sao?

Ta bèn lục lọi chiếc rương đựng đồ cưới, trong rương có hai xấp vải bông.

Một xấp màu xanh lam, một xấp nền đỏ hoa trắng.

Hồi môn mà Tống Toàn mang đến lúc đầu có sáu bảy xấp vải, nhưng cha mẹ ta chỉ chọn hai xấp này làm của hồi môn cho ta.

Nếu không sợ người ngoài dị nghị, có lẽ ngay cả hai xấp vải này họ cũng chẳng muốn cho.

 

Ta dùng vải xanh để may áo bông cho Tống Toàn và Đại Lang, phần vải còn lại vừa đủ may cho Tú Nhi một bộ.

Như vậy là đã tiết kiệm được một khoản kha khá rồi.

Ta ra sân đo áo cho hai đứa trẻ, Tú Nhi nheo mắt cười toe toét, vừa ôm xấp vải vừa xoa xoa, vuốt ve.

“Mẹ, con có áo bông rồi, không cần may cũng được.”

Ta bảo Đại Lang dang tay ra để đo, nhưng hắn mãi chẳng chịu nghe lời.

“Nếu con thật lòng thương cha, thì hãy may một chiếc áo bông mới mà mặc. Cha con vất vả như vậy, chẳng phải là mong con và Tú Nhi được sống thoải mái sao?”

“Chẳng bao lâu nữa trời sẽ lạnh, nếu con không có lấy một chiếc áo bông tử tế, thì cha con sẽ đau lòng biết bao? Con hãy suy nghĩ cho kỹ, rồi hãy nói lại với ta. Nếu đến lúc đó con vẫn nhất quyết không làm, thì thôi cũng đành vậy!”

Ta dẫn Tú Nhi vào nhà, con bé nằm sấp trên giường nhìn ta cắt vải.

Ta cầm kéo cắt roẹt roẹt, Tú Nhi cũng dùng ngón tay bắt chước hình dáng chiếc kéo, làm theo động tác của ta.

Con bé không nghe được, nhưng nếu nói chậm rãi, thì con bé vẫn hiểu được.

“Tú Nhi à, đợi khi cha con trở về, ta sẽ xem có miếng da nào phù hợp không, rồi may cho con một đôi giày da nhỏ xinh xắn. Có điều ta vẫn chưa biết làm, phải nhờ thím Trương chỉ dạy cho mới được. Gật đầu đi con!”

Một tràng lời dài như vậy Tú Nhi đương nhiên là không hiểu, nhưng khi ta bảo con bé gật đầu thì con bé lại hiểu ngay, liền cười tít mắt, ra sức gật đầu lia lịa.

Thật là đáng yêu!

Ta không khỏi đưa tay xoa xoa mái tóc thưa thớt của con bé.

Nghe nói lá trắc bá có thể giúp tóc mọc nhanh hơn, mấy hôm nay ta đều dùng nước lá trắc bá nấu cho Tú Nhi gội đầu. 

Một cô bé xinh xắn như vậy, phải có một mái tóc đen dày mượt mới xứng.

Ta chưa từng sinh con nên không biết việc sinh nở khó khăn đến mức nào.

Nhưng nếu như những đứa trẻ đều ngoan ngoãn như Tú Nhi và Đại Lang, chỉ cần nuôi sống được là tốt, có sinh thêm vài đứa nữa cũng chẳng sao.

Sáng sớm mai sẽ có xe trâu vào thành, ta muốn đưa Tú Nhi và Đại Lang cùng vào thành một chuyến.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Đè Xong Mới Biết Nhầm Người
Đè Xong Mới Biết Nhầm Người
Đại sư huynh Thẩm Nam Âm của Càn Thiên Tông là con cưng của trời, thần thái thoát tục, là đối tượng mà người người trong tu chân giới ngưỡng mộ. Trình Tuyết Ý chỉ là một đệ…
Đế Thai Kiều
Đế Thai Kiều
Ngu Ấu Ninh là một tiểu quỷ nhát gan danh xứng với thực, đã lang thang ở nhân gian hàng chục năm. Nàng biết rằng trong mỗi người, ai cũng có tâm sợ yêu ma, có lòng tôn…
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…
Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot