historybs.com - Đọc truyện online

Chương 86 "Lấy được đồ mà cô muốn chưa?"

Việc này khiến Uông An có vẻ mông lung, ngay đến Tô Mạt cũng có chút sững sờ, sự xuất hiện của Long Thiên khiến cô ta cho rằng mình đã được cứu, kết quả đối phương dường như lại không giống như thấy chuyện bất bình ra tay can thiệp mà lại có ý cấu kết với nhau.  

             Uông An nhìn Tô Mạt, rồi lại nhìn Long Thiên, lập tức hiểu ra, hắn cười nói: “Người anh em, anh cũng muốn chơi đùa một chút à?”  

             “Nếu như anh không ngại”, Long Thiên gật đầu nói.  

             Tô Mạt nghe vậy thì đã hoàn toàn mất hi vọng với Long Thiên, quả nhiên anh cũng là loại người cặn bã.  

             Có vẻ Uông An cảm thấy hứng thú nên cười lớn nói: “Người anh em cũng là người trong giới, hôm nay tôi vui, coi như có duyên, đợi tôi chơi xong sẽ đến lượt anh, thế nào?”  

             “Thế không được, ai biết anh có bệnh gì hay không, nếu như có bệnh lậu hay giang mai gì đó thì chẳng phải chết tôi sao?”, Long Thiên lắc đầu nói.  

             “Ý gì vậy? Mày chơi tao à!”, Uông An giận tím mặt nói.  

             Long Thiên cười nói: “Giờ mới phát hiện ra có chút hơi muộn đó”.  

             Uông An nghiến răng nói: “Mẹ kiếp, muốn chết à, phế nó cho tao!”  

             Uông An vừa dứt lời, một đám đàn em đứng bên cạnh cầm chai bia xông lên, Long Thiên khinh bỉ hừ lạnh một tiếng, một tên mập ú vừa đến trước mặt Long Thiên liền trúng một đá vào đầu gối, tiếng xương vỡ vụn răng rắc vang lên cùng với tiếng kêu thất thanh của tên béo, chân trái cong lại trực tiếp quỳ xuống trước mặt Long Thiên.  

             Long Thiên giật lấy chai bia trong tay tên béo, không nói năng gì mà đập lên đầu tên béo khiến máu tươi chảy ròng ròng, tên béo ôm đầu gào khóc gọi cha gọi mẹ, Long Thiên sợ hắn buồn tẻ lại giơ chân lên đạp một cước vào đầu hắn, vẫn giữ lại lực không khiến tên béo bay mất đầu nhưng cũng ngất xỉu, ngã vật xuống đất.  

             Sau khi giải quyết gọn gàng tên béo xong, Long Thiên từ từ đi tới, ba tên đối phương nhìn nhau ra hiệu, rõ ràng muốn chơi chiến thuật lấy đông đánh yếu, bình thường một người khó có thể đấu với hai người, nhưng cũng không nhìn xem người trước mặt chúng hiện giờ là ai, một quái vật có thể xử gọn cao thủ hoàng kim trong tích tắc mà còn sợ mấy tên phàm phu tục tử này sao, có thêm hai mươi tên thế này cũng vẫn quá dễ dàng.  

             Long Thiên thuận tay một chưởng đã đánh bay một tên, sau đó dùng tay phải kéo lên gối vào bụng của tên thứ hai, tên đó lập tức nôn ra cả mật xanh mật vàng, còn chưa kịp lên tiếng xin tha mạng thì sau lưng lại ăn một đấm nữa, cả người mềm nhũn nằm lăn xuống đất, không đứng dậy nổi.  

             Tên cuối cùng thấy Long Thiên mạnh như vậy nên quay đầu bỏ chạy, Long Thiên cầm một chai bia trên bàn tùy tiện ném qua, trúng ngay sau gáy đối phương, tên đó vồ ếch ngã xuống, sợ đến mức không dám bò dậy.  

             Thấy bốn tên chó săn của mình vừa xuất trận đã bị đánh gục toàn bộ, Uông An run sợ trong lòng, quên hẳn việc phát tiết trút giận, thấy Long Thiên đi tới, hắn cầm lấy một chai bia trên bàn vừa lùi lại vừa nói: “Mày đừng qua đây!”  

             “Không phải mày muốn phế tao sao?”  

             Long Thiên vẫn giữ vẻ mặt ngây ngô như cũ, anh vươn tay ra tóm chặt cổ áo của Uông An, sau đó làm động tác quăng đi, Uông An hơn bảy mươi lăm ki-lô-gam thế mà bị ném bay ra ngoài, gục mặt ngã sõng soài trên đất, nằm trên đất khóc lóc thảm thiết kêu cha kêu mẹ, nói không chừng đây là lần đầu tiên trong đời hắn ta bị đánh.  

             Mấy cô gái đang trốn ở một góc trong phòng riêng nơm nớp lo sợ, Long Thiên thản nhiên phủi tay, ngậm một điếu thuốc châm lên hút, trông rất điệu bộ.  

             Tô Mạt quần áo xộc xệch miễn cưỡng ngồi lên chỉnh sửa lại trang phục, có điều thật sự tay chân đã không còn sức, Long Thiên lại cởi áo khoác ngoài của anh ra khoác lên người cô ta, đến lúc này rồi mà anh vẫn trêu ghẹo nói: “Chị Tô đúng là nóng bỏng, lại đỏ mặt rồi”.  

             Vốn dĩ Tô Mạt muốn nói cảm ơn nhưng lập tức nuốt hai chữ này lại, nhớ lại lần giao đấu cùng người này, anh cũng đã nói câu đó, cũng không biết là do thuốc hay thật sự do Tô Mạt xấu hổ mà mặt đỏ tía tai, bực tức nói: “Anh không thể để tôi có chút ấn tượng tốt với anh sao, nhất định cứ phải nói mấy lời vô liêm sỉ thế à?”  

             “Tôi vô liêm sỉ còn hơn có người ngu ngốc, tự dâng mình vào miệng cọp chứ?”, Long Thiên nói.  

             Tô Mạt hờn dỗi trong lòng, đang định mở miệng chửi thì Long Thiên lại dịu dàng nói: “Đừng quá gồng mình nữa”.  

             Vì một câu nói này mà sự tức giận trong lòng Tô Mạt đã tan biến, đổi lại là cảm giác tủi thân mơ hồ, cô ta tủi thân cho bản thân mình, cũng tủi thân cho cô gái đã bị Uông An làm hại kia, nếu như cô gái đó cũng gặp được Long Thiên như mình thì có lẽ kết cục đã không như vậy, chỉ là trên thế giới này làm gì có nhiều tên ngốc nghĩa hiệp như vậy chứ?  

             “Haiz, muốn khóc rồi hả?”, Long Thiên sờ sờ mũi Tô Mạt nói.  

             Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, nhưng trong lòng đã không còn ghét bỏ Long Thiên như trước nữa, Tô Mạt muốn đứng lên nhưng sức lực vẫn chưa hồi phục, lảo đảo suýt nữa là ngã xuống đất, Long Thiên giơ tay ra đỡ lấy cô ta, nói: “Lấy được đồ mà cô muốn chưa?”  

             Tô Mạt gật đầu, đoạn ghi âm lúc nãy đã đủ để tố cáo con người cặn bã Uông An rồi, Long Thiên dìu cô ta ra khỏi phòng riêng, sau đó bỗng nhiên bế xốc cô ta lên chạy đi.  

             Tô Mạt không hiểu gì nghi ngờ hỏi: “Có chuyện gì vậy?”  

             “Nói thừa, đương nhiên là chạy rồi, không thì đợi đám người kia gọi quân cứu viện tới quây tôi à!”, Long Thiên ngậm điếu thuốc nói.  

             Trùng hợp Phạm Thái Nhàn vừa đi từ phòng riêng bên cạnh ra đã nghe thấy câu này, lại nhìn thấy bóng lưng Long Thiên ôm Tô Mạt, chấn động đến nỗi điếu thuốc đang ngậm trên miệng rơi xuống sàn, vẻ mặt sùng bái thần tượng lẩm bẩm nói: “Hết xảy! Ngay đến tiền phòng cũng để phụ nữ trả, đã gặp người lợi hại, nhưng chưa gặp ai lợi hại như vậy, anh Long quyền lực!”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

36 Chiêu Ly Hôn
36 Chiêu Ly Hôn
Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã yêu lại nói với tôi, chúng ta ly hôn đi! Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn đi! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly…
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu…
Lửa Trong Mưa
Lửa Trong Mưa
Bảy năm trước, con gái nuôi của cha mẹ tôi, em gái thứ hai của tôi, Mạnh Nhược Thi, đã gây tai n*n khi lái xe trong tình trạng say rượu rồi bỏ trốn. Cha mẹ tôi, cả…
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Khi Giang Mạt mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ngồi trong một quán cà phê. Kỳ lạ là cô không còn nhớ gì cả, toàn bộ ký ức đã bị xóa sạch. Ngồi đối diện cô…
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh – Khước Nha là truyện ngôn tình hay về mối tình thầm lặng của Ngu Vãn và Lục Thức. Nhà họ Ngu và nhà họ Giang thân nhau mấy đời. Ngu Vãn từ…
Ốc Sên Nhút Nhát
Ốc Sên Nhút Nhát
Tỉnh dậy sau tai nạn, chuyện làm tôi ngỡ ngàng nhất là mình đã cưới anh, người tôi từng thương thầm. Nhưng cưới nhau rồi, “tôi” lại ghét anh cay đắng, còn bám riết lấy em trai anh.

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot