historybs.com - Đọc truyện online

Chương 132 “Thật hay điêu đấy?”

Mai phục từ xa, đánh úp bất ngờ.  

             Kẻ đó phải tâm cơ đến mức độ nào?  

             “…”  

             Những ngày tiếp theo đúng là bi kịch đối với Long Thiên, từ đêm Vương Manh Manh nhìn thấy anh và Vương Lệ Trân quấn lấy nhau trên giường, cô ta quyết định không tới ký túc xá trường học nữa mà dứt khoát trở về nhà, tối nào cũng canh gác ở phòng khách, sợ rằng hai người lại không kềm chế được làm ra mấy chuyện hoang đường, Long Thiên với Vương Lệ Trân đều không dám ý kiến gì, dù sao chuyện họ bị bắt gặp trên giường cũng chả có gì hay ho mà nói.  

             Nhưng Long Thiên đáng thương khó khăn lắm mới có tiến triển, chỉ đành chịu cảnh phòng không gối chiếc, đừng nói đến việc leo lên giường Vương Lệ Trân, có mỗi nắm tay thôi mà cũng bị Vương Manh Manh dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm, có cái bóng đèn lớn như vậy ở nhà, Vương Lệ Trân cũng tỏ ra rất giữ kẽ, thậm chí còn dè dặt với Long Thiên hơn trước khi xảy ra chuyện kia, thế là tình hình quay về như hồi mới bắt đầu, có khi còn tệ hơn thế nữa.  

             Cậu chủ Long không khỏi cảm thán, con đường leo lên giường bà xã đúng là gian nan quá sức.  

             Còn Tần Tung Hoành, Long Thiên tất nhiên muốn giết hắn ta, có điều không tìm được dịp thích hợp, cộng thêm thời gian gần đây công ty quá nhiều việc, chỉ đành tính kế lâu dài, Long Thiên không rành sự phân bố các thế lực ở Bắc Hải, nhưng may là có tên ma xó Phạm Thái Nhàn, Long Thiên cứ liên tiếp kiếm chuyện công kích bóng gió, Phạm Thái Nhàn biết gì là sẽ kể hết.  

             Long Thiên đặc biệt nghe ngóng nhiều nhất là chuyện liên qua đến Tần Tung Hoành, dù sao hắn ta cũng là kẻ muốn lấy mạng bà xã mình một cách trắng trợn nhất, đã vậy còn hành động rồi, không thể không đề phòng, có câu biết mình biết ta trăm trận trăm thắng mà.  

             “Anh Thiên, anh cứ hỏi mãi chuyện Tần Tung Hoành làm gì, anh có thù oán gì với hắn ta à?”, đến lần thứ ba Long Thiên nhắc tới Tần Tung Hoành, Phạm Thái Nhàn không chịu nổi nữa phải hỏi dò.  

             Long Thiên tất nhiên sẽ không nói chuyện Tần Tung Hoành ám sát Vương Lệ Trân cho Phạm Thái Nhàn, dù gì anh cũng chưa biết anh ta có quan hệ gì với Tần Tung Hoành không, nếu như đánh rắn động cỏ thì không hay chút nào, thế là đành thoái thác: “Anh biết thì nói, không biết thì im, hỏi lắm làm gì”.  

             Phạm Thái Nhàn ấm ức nói: “Tôi quan tâm anh đấy chứ”.  

             Long Thiên mất kiên nhẫn nói: “Thôi được rồi, anh chắc chắn Tần Tung Hoành chưa từng học võ?”  

             Phạm Thái Nhàn nghĩ kỹ lại rồi đáp: “Đáng lẽ là thế, cái tên đó bộ dạng ẻo lả, nhìn chả thấy giống người luyện võ, nhưng tôi cũng không phải người trong ngành như mấy người, làm sao nhìn ra hắn ta đang giả vờ hay là thật”.  

             Long Thiên: “Anh không thân quen với hắn ta à?”  

             Phạm Thái Nhàn lắc đầu: “Gặp mấy lần, trò chuyện mấy bận, lần gần nhất là ở một buổi tiệc rượu, lúc đó tôi còn khoe khang về tay nghề bắn súng của anh, Tần Tung Hoành hình như cũng nghe thấy nhưng không phản ứng gì”.  

             “Thế à…”  

             Long Thiên cúi đầu suy tư, tối mấy ngày trước anh đánh nhau với kẻ kia, đã để lộ thực lực của bản thân, mấy hôm nay kẻ đó không tới đây nữa, cũng không thấy giao hẹn gì, xem ra không thèm coi anh ra gì, nói sao đi nữa, chả nhẽ nhà họ Tần còn có cao thủ cấp Địa nào khác? Nếu không sao lại tự tin như thế.  

             Hoa Hạ hiếm võ giả, đây là điều cả thế giới công nhận, Long Thiên không tin Bắc Hải nhỏ bé lại xuất hiện một cao thủ cấp Địa như thế, đối phương không có động tĩnh gì, xem ra đang tính toán đối phó với anh như nào, tóm lại thời gian này Long Thiên vẫn luôn theo sát bà xã, tránh để xảy ra việc tương tự, đợi thời cơ chín muồi, xử lý tên Tần Tung Hoành cầm đầu cũng chưa muộn.  

             “Anh Thiên”.  

             Phạm Thái Nhàn gọi, Long Thiên không đáp lại, thế là anh ta liền gào to: “Anh Thiên!”  

             Long Thiên đang suy tư thì bị tiếng hét này dọa cho giật cả mình, khó chịu nói: “Gì? Gào to thế làm cái gì!”  

             Phạm Thái Nhàn vui vẻ: “Chuyện tôi nói với anh mấy hôm trước, anh thấy sao?”  

             Long Thiên thắc mắc: “Chuyện gì?”  

             Phạm Thái Nhàn bực bội: “Chuyện tôi muốn nhận anh làm sư phụ ấy”.  

             Long Thiên phẩy tay, ý bảo Phạm Thái Nhàn phắn ra ngoài: “Chuyện đó hả, để mấy hôm nữa xong việc rồi tính”.  

             Phạm Thái Nhàn vô cùng đau lòng, cảm giác như mình là tiểu thiếp bị người ta cần thì sủng hạnh, không cần thì đày vào lãnh cung, anh ta lạnh lùng hừ: “Sau này anh đừng có hỏi tôi chuyện của Tần Tung Hoành nữa, cho dù biết cũng không thèm nói cho anh biết đâu, có thể loại áp bức người quá đáng như anh không, lúc cần thì tìm đến tôi, không cần thì lạnh lùng đá sang một bên, tôi cảm thấy mình chính là phiên bản hiện đại của Chung Vô Diệm rồi”.  

             Phạm Thái Nhàn tức giận chuẩn bị đạp cửa bỏ đi, Long Thiên nghĩ một lúc rồi nói: “Anh muốn học võ thật à?”  

             Phạm Thái Nhàn không thèm quay đầu, đáp: “Hỏi thừa”.  

             Long Thiên vui vẻ nói: “Tôi sẽ cho anh một cơ hội”.  

             Phạm Thái Nhàn vui vẻ ra mặt, quay lại nói: “Thật hay điêu đấy?”  

             Long Thiên nói một cách xảo quyệt: “Nhưng anh phải giúp tôi một chuyện”.  

             Phạm Thái Nhàn híp mắt: “Đúng là lại có điều kiện đi kèm, nói đi, tôi nghe xem hợp lý hay không”.  

             Long Thiên cười hà hà nói: “Không phải anh hay gặp Tần Tung Hoành ở tiệc rượu à? Tôi muốn nhờ anh gây sự với hắn ta, tốt nhất là ép cho hắn ta động tay chân, làm được đến đó, tôi sẽ nhận anh làm học trò”.  

             Phạm Thái Nhàn phất tay: “Chuyện này khỏi bàn, tôi có rãnh rỗi sinh nông nổi mới đi gây sự với tên nguy hiểm ngầm đó”.  

             “Không cần anh ra tay”, Long Thiên châm điếu thuốc, cười híp mắt: “Tôi không tin con trai duy nhất của nhà họ Phạm lại không có cao thủ đi theo bảo vệ, thế còn ra cái gì nữa nhể?”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh – Khước Nha là truyện ngôn tình hay về mối tình thầm lặng của Ngu Vãn và Lục Thức. Nhà họ Ngu và nhà họ Giang thân nhau mấy đời. Ngu Vãn từ…
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu…
Ốc Sên Nhút Nhát
Ốc Sên Nhút Nhát
Tỉnh dậy sau tai nạn, chuyện làm tôi ngỡ ngàng nhất là mình đã cưới anh, người tôi từng thương thầm. Nhưng cưới nhau rồi, “tôi” lại ghét anh cay đắng, còn bám riết lấy em trai anh.
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Khi Giang Mạt mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ngồi trong một quán cà phê. Kỳ lạ là cô không còn nhớ gì cả, toàn bộ ký ức đã bị xóa sạch. Ngồi đối diện cô…
Lửa Trong Mưa
Lửa Trong Mưa
Bảy năm trước, con gái nuôi của cha mẹ tôi, em gái thứ hai của tôi, Mạnh Nhược Thi, đã gây tai n*n khi lái xe trong tình trạng say rượu rồi bỏ trốn. Cha mẹ tôi, cả…
36 Chiêu Ly Hôn
36 Chiêu Ly Hôn
Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã yêu lại nói với tôi, chúng ta ly hôn đi! Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn đi! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot