historybs.com - Đọc truyện online

Chương 28 : H văn

Kiều Khương đã hai tháng không về nhà thuê, trong phòng phủ đầy bụi, bây giờ gọi người dọn cũng đã muộn, cô đi vào bật điều hoà, mở hết cửa sổ, sau đó cởi lễ phục bước vào bồn tắm.

Cô không ngâm mình quá lâu, vì cơn đói làm dạ dày đau, chỉ ngâm tầm tám phút, cơ thể ướt dầm dề bọc áo tắm dài đi ra ngoài, mở tủ lạnh ra, cầm đống đồ ăn nhanh quá hạn ném vào thùng rác. Chỉ còn lại mấy gói đồ ăn vặt, đồ hộp linh tinh mà Trương Đông Đao trộm mang đến, cô nàng bị ba mẹ cấm ăn đồ này vì coi đó là thực phẩm rác, mà mình thì thích ăn, nên sẽ mang đến đây.

Cô tuỳ tiện chọn một hộp mì, nấu nước, lấy mặt nạ ra đắp lên mặt, mở TV chọn kênh kinh tế tài chính. Mở nắp hộp ra rót nước sôi vào, sau đó bỏ mặt nạ xuống vứt vào thùng rác, đi vào toilet rửa tay rửa mặt.

Bên cạnh bồn rửa có treo lịch ngày, bên trên ghi chú chi chít hành trình mỗi ngày, ở đây mỗi ngày mở mắt ra đều là công việc, chỉ có thứ bảy được khoanh vòng tròn, một ngày rảnh, nhắc nhở cô về nhà thăm Cao Kim Lan.

Cho nên, cuối cùng là làm sai ở bước nào đây?

Cô vô cảm nhìn chính bản thân mình trong gương, không tiếng động chất vấn.

Hộp mì này hơi cay, cô chỉ ăn hai miếng, cay tới mức đầu lưỡi tê dại, từ quầy rượu lấy ra một chai rượu vang đỏ, ngoài cửa có tiếng nhập vào mật khẩu, sau đó cửa được mở ra, Yến Chiêu xuất hiện trong tầm mắt.

Anh mặc áo thun màu đen và quần thể thao, tay trái cầm một túi sủi cảo, tay phải cầm túi quýt, ngửi thấy mùi mì gói trong không khí, lông mày anh nhíu lại:

“Cơm chiều em ăn cái này?”

Anh đi nhanh đến, đặt đồ trên tay lên bàn trà.

Kiều Khương tìm mãi không thấy dụng cụ mở nắp chai, cầm chai rượu vang đỏ gõ rắc một cái lên bàn trà, gõ gõ vài cái, rót vào chiếc ly chân cao rồi lắc lắc.

“Đưa anh.” Yến Chiêu lo lắng cô làm bị thương ở tay, duỗi tay cầm lấy chai rượu, Kiều Khương không đưa cho anh, lắc rượu xong buông chai xuống, cầm ly rượu rót vào miệng mình.

Yến Chiêu nhìn ra tâm trạng của cô không tốt lắm, lấy đi chiếc ly trong tay cô, kéo cả người ôm vào trong lòng, dùng tay đỡ gáy cô ấn vào ngực:

“Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Cay.” Kiều Khương không muốn nói chuyện, nhưng uống xong rượu mà lưỡi vẫn cay đến tê dại, cô cau mày, đẩy đẩy ngực anh, âm thanh bức bối:

“Cút ngay.”

Yến Chiêu buông cô rời ra một chút, nắm cằm cô, nâng cả khuôn mặt lên, sau đó hôn xuống, ngậm lấy đầu lưỡi mút cắn quấy loạn.

Anh và Lý Hiệu Lan không giống nhau, Yến Chiêu hôn luôn thô lỗ, kiểu cướp đoạt, cuồng dã lại nóng bỏng, hơi thở đều tràn ngập dã tính, giống như sài lang hổ báo chờ phát động, ngậm lấy con vật nhỏ bé, chết cũng không nhả ra.

Kiều Khương đẩy đẩy không được, dùng tay véo đầu vú anh, Yến Chiêu đau đến “Hự” một tiếng, ngay sau đó càng dùng sức cắn cánh môi cô, anh nâng mông cô lên, vòng chân sang hai bên sườn eo, bàn tay to rộng đặt phía sau lưng, nhẹ nhàng vỗ vỗ vài cái, như đang trấn an.

“Còn cay không?” Anh lùi về sau một chút.

Trong tầm mắt Kiều Khương có thể thấy hầu kết lăn lộn khi nói chuyện của anh, cổ không tự chủ được nổi đầy gân xanh khi hôn nhau, cơ ngực phập phồng, tầm mắt nhìn về phía trước, cằm được cạo sạch sẽ, môi bị nước bọt thấm vào sáng lấp lánh.Cô duỗi tay sờ hầu kết anh, khối nhô lên đó theo động tác của cô lăn lộn lên trên xuống dưới.

“Đừng nghịch.” Anh nắm lấy tay cô:

“Em vẫn chưa ăn cơm, anh mang sủi cảo, có muốn ăn không?”

Anh đã cứng, dương v*t cương cứng đang chống lên mông cô qua lớp áo tắm.

Kiều Khương cởi chiếc áo tắm dài ra, thân thể trần trụi ngồi trên người anh, bên trong không mặc gì cả, hai đôi vú trắng nõn nhô cao, núm vú hồng phấn, đôi mắt đào hoa không có cảm xúc nhìn anh:

“A Đại.”

Âm điệu lười nhác, lại quyến rũ vô cùng:

“Làm tôi.”

Máu trong người Yến Chiêu nóng lên.

Anh giữ gáy Kiều Khương, mút môi lưỡi rồi dọc theo cần cổ xuống đôi vú, há to miệng mút cắn, một bên tay xoa bóp vú thịt, nhúp nhúp núm ti ra, cằm mang theo cảm giác nhằm nhặm há miệng ăn vào.

Kiều Khương như bị gãi trên da, hai tay luồn vào mái tóc ngắn ngủn của anh, ưỡn cao cổ thở dốc. Yến Chiêu dùng một tay kéo áo trên người xuống, lộ ra cơ bụng cơ ngực rắn chắc, ngón tay cô dờ theo cơ ngực xuống hai bên sườn cá mập, lần nữa đưa tay lên ôm cổ, tiếp nhận nụ hôn kịch liệt hít thở không thông.

Cô đưa tay vào trong quần anh, sờ đến căn dương v*t nóng bỏng, thúc giục: “Nhanh đi.”

Tiếng thở dốc của Yến Chiêu càng nặng nề hơn, một tay kéo quần và quần sịp xuống, cây gậy thịt đánh vào giữa háng cô, nước dâm đã chảy ra ướt đẫm, ngón tay anh sờ vào, dính đầy một bàn tay.

“Bao.” Kiều Khương chỉ vào ngăn dưới bàn trà.

Yến Chiêu nâng mông cô lên, cúi người xuống bàn trà lấy bao, chỉ có bốn cái, anh cắn cắn vành tai nhỏ xinh nói:

“Không đủ.”

Kiều Khương bị hơi thở nóng bỏng của anh hun vào run run, dưới thân lại có dòng nước chảy ra ngoài, cô kẹp kẹp chân, kẹp lấy dương v*t anh, nước dâm cọ hết lên cán gậy, cả cây gậy đen nhánh bị cọ ướt đẫm.

Yến Chiêu lấy bao ra phát hiện không đeo vào được, bao nhỏ.

Cười ẻ~ Chắc của anh Lý Hiệu Lan nhỏ quá =)) bị đá là đúng rồi, nhỏ phải tui là tui cũng đá.

Anh lại mở bao khác, căn bản không biết cái nào to cái nào nhỏ, đành phải xé hết ra, may mà tìm được một chiếc đeo vào, sau đó nắm cây gậy đặt ở lỗ nhỏ của Kiều Khương di di lên xuống, chờ nước dâm dính đầy áo mưa, lúc này mới chậm rãi nhét vào bên trong. Cảm giác no căng làm da đầu Kiều Khương tê dại, khoái cảm dọc theo xương cùng đưa lên khắp người, cô hé miệng thở phào một hơi, giây tiếp theo đã bị hông người đàn ông thúc vào rút ra làm cho rên rỉ không ngừng.

Yến Chiêu ôm hai cánh mông thịt, phần hông đâm chọc điên cuồng, dương v*t thô dài nhiều lần chọc đến tử cung, vách thịt mềm bên trong như những cái miệng nhỏ ngậm lấy quy đầu không buông, Yến Chiêu sướng đến mức gân xanh gồ lên trên cổ, bị kẹp quá chặt, lúc đó sẽ giơ tay tét lên cánh mông cô, âm thanh khàn khàn nói:

 “Đừng kẹp chặt.”

Kiều Khương bị đâm đến không thở nổi, từ khoảng khắc anh cắm vào, dương v*t tựa như mắc cạn ở trong đó, đỉnh vào không bị gián đoạn lúc nào, chọc vào rút ra, tiếng bạch bạch vang vọng trong phòng khách, khoái cảm mãnh liệt như nước, cô không chịu nổi bóp cổ anh, tiếng thở dốc áp lực thành tiếng rên rỉ.

Quá nhanh, tên này ra vào dùng lực quá mạnh, cả người như sắp bị đ*t đến chết, hốc mắt nóng lên như sắp tràn nước ra ngoài, cổ họng Kiều Khương thét lên á á nho nhỏ, cơ thể căng cứng, hai tay bóp bờ vai anh, trong miệng vẫn phát ra tiếng kêu ô ô a a.

Yến Chiêu nghe không rõ, giữ chặt vòng eo, vừa đẩy hông vừa ngậm lấy vành tai cô dỗ dành: “Gọi A Đại.”

Anh làm quá dã man, thúc vào bốn năm chục cái, trực tiếp đánh Kiều Khươnh cao trào, cô run rẩy gắt gao bóp chặt bả vai anh, cần cổ thon dài ngẩng về phía trước, đôi mắt xinh đẹp mất đi tiêu cự, yết hầu la lên thất thanh: “A Đại…đừng động…”

Sau khi nghe thấy, anh càng bóp chặt eo thúc vào, cây gậy thịt thô dài hoàn toàn đi vào lút cán, chỗ dương v*t và cửa động bị đánh ra một lớp bọt cùng nước dâm dính nhớp.

Kiều Khương bị cắm đến không phát ra tiếng, vừa mới cao trào vẫn bị anh làm đến co rút run rẩy, cô cúi đầu cắn vào cổ anh, não xẹt qua một tia sáng, cả người gắt gao ôm lấy vai anh, tiếng rên trong miệng biến thành tiếng khóc nức nở.

Yến Chiêu giữ mông cô ngồi sang chỗ khác, chỗ lúc trước ngồi đã ướt hết.

Kiều Khương dựa vào trên vai há miệng thở dốc, tiếng nói bên tai như cách cô rất xa, nghe thấy tiếng nói khàn khàn hỏi có muốn ăn gì không, cô không nói lời nào, anh lại đến hôn cô, đè người trên sô pha, thong thả dùng lực đi vào.

Cô bị căng đến xương cốt tê dại, bóp bờ vai anh há mồm thở gấp, anh cắn cắn cánh môi, mút hết nước bọt trong miệng, đầu lưỡi chống vào hàm trên liếm láp, sau đó ngậm đầu lưỡi cô mút cắn.

Hai bên vú bị cơ ngực cứng rắn nghiền ép, bàn tay to của anh rơi xuống, cầm lấy một bên xoa bóp, anh cúi đầu ngậm lấy đầu ti mút mấy cái rồi lại há miệng nuốt vào, tiếng mút mát chùn chụt kích thích phía dưới Kiều Khương càng chảy nhiều nước hơn, năm ngón tay luồn vào lấy tóc anh thở gấp.

Yến Chiêu nâng một chân cô lên đặt khuỷu tay, cả cơ thể đè xuống, ngậm lấy miệng mút hôn, dưới thân vẫn đưa đẩy va chạm thật sâu bên trong cơ thể cô.

Nâng mắt lên, cô thấy chiếc đèn thủy tinh treo trên trần nhà lắc lư, thấy con ngươi đen nhánh của người đàn ông, thấy làn da đen thui của anh áp xuống, đôi môi nóng bỏng liếm môi cô, vừa hôn vừa cắn, hơi thở thô nặng, dương v*t cắm vào bên trong, tiếng bành bạch dâm đãng, anh thở hổn hển cắn miệng cô, nắm lấy bàn tay đè ở sườn mặt, mười ngón tay đan vào nhau.

Khoái cảm như dòng điện chạy xuống khắp người, cô không chịu nổi, nâng cổ, tiếng rên rỉ bị người đó nuốt vào trong miệng, mắt vẫn ứa nước, hơi thở dồn dập, thành tiếng ưm a nức nở như khóc, cô cong eo lên, bụng nhỏ vì cao trào mà run rẩy.

“A Đại……”

Anh vẫn không dừng lại, giữ eo cô thúc vào đến mức cảm giác toàn bộ sô pha sắp sụp xuống, Kiều Khương bị chọc như muốn điên lên, hai tay cào cấu lung tung trên vai anh, nhấc chân lên muốn đá, không cẩn thập đạp trúng chai rượu vang đỏ trên bàn rơi xuống thảm, không vỡ vụn, rượu bên trong chảy ra, mùi rượu thơm nồng tràn ngập cả căn phòng.

Yến Chiêu nghe thấy tiếng rơi vỡ ngừng lại, nắm lấy chân cô đưa lên nhìn, ngón chân bị lỗ hổng trên đầu chai cắt qua một vệt nhỏ rớm máu, anh cúi đầu liếm lên vết cắt, đầu lưỡi đỏ bừng nhẹ nhàng liếm qua, liếm giọt máu vào bụng rồi liếm hôn miệng vết thương. Dòng điện ướt át từ chỗ bị thương chạy lên dây thần kinh trên não, sống lưng Kiều Khương run lập cập, muốn rút chân lại nhưng bị anh dùng sức nắm lấy, anh vẫn chưa bắn. Thong dong đưa đẩy, một tay giữ chặt chân cô, cúi đầu liếm láp, đầu lưỡi đảo qua ngón chân trắng nõn.

 Vừa ngứa vừa tê.

Kiều Khương bị khoái cảm đánh sâu vào làm ý thức tán loạn, vòng eo mảnh khảnh cong lên, chiếc dây chuyền tinh tế sáng lấp lánh, đôi vú trắng nõn đang đung đưa trước mặt anh, Yến Chiêu cúi đầu ngậm lấy một bên, mút hôn đầu ti cương cứng, tốc độ dưới thân chọc nhanh hơn, cũng dùng lực mạnh hơn.

Hai tay Kiều Khương ôm đầu anh, bị chọc đến cong lưng run rẩy, tầm mắt hỗn loạn, anh thúc vào mười mấy cái, bỗng dưng ngẩng lên ngậm môi cô mút hôn, con ngươi đen nhánh nhìn cô.  Bàn tay to rộng đưa lên vén mái tóc rối, sau đó hôn lên mắt cô:

“Tối nay anh làm việc vẫn luôn nhớ đến em.”

Giọng nói anh ách, cầm lấy tay cô đưa lên tai mình: “Chỗ này tất cả là giọng nói của em.”

Kiều Khương thở hổn hển ráng nói:  “Giọng rên trên giường?”

Yến Chiêu: “……”

Anh không nhịn được nở nụ cười, sống lưng đè thấp, cắn miệng cô hỏi:

“Có nhớ anh không?”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

Anh Đến Cùng Rạng Đông
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Đọc truyện ngôn tình Anh Đến Cùng Rạng Đông – Mạch Ngôn Xuyên là một cau chuyện mang tính phiêu lưu mạo hiểm nhưng cũng không kém phần thực tế và sâu sắc của Tưởng Xuyên và Tần…
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
Tóm tắt truyện “Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào “Phan Quân Khánh. Chúng ta dừng lại đi. Tôi không có rảnh để tiếp tục cuộc chơi với cậu.” “Anh nhắc lại một lần nữa. Dù anh có…
7 Ngày Ân Ái
7 Ngày Ân Ái
Ba năm trước, ngay đêm trước đám cưới, nàng bị hắn cường bạo. Nàng đau khổ vì bản thân không còn trong sạch, nên bỏ đi biệt tích không lời nhắn gửi. Ba năm sau, nàng gặp lại…
Anh đùa đủ chưa
Anh đùa đủ chưa
Truyện ngôn tình sắc Anh đùa đủ chưa : Một mối tình được đính ước từ khi còn rất nhờ, nhưng lời hứa ngây ngô của cô bé đã khắc sâu vào trí nhớ của cậu bé. Liệu…
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
“Vật nhỏ, lại đây!” “Không muốn!” Vợ tức giận thì làm sao bây giờ? Tổng giám đốc đại nhân tài đại khí thô, mỗi ngày cuồng bày tỏ tình yêu! Hôm nay tặng xe sang, ngày mai tặng…
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Vì bị Omega kích thích tin tức tố nơi công cộng mà đến kỳ mẫn cảm, cậu được anh trai của bạn thân giúp đỡ. Thế là vì ‘hội chứng chim non’, cậu đã theo đuổi người ta…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot