historybs.com - Đọc truyện online

Chương 27 :

Sau khi Kiều Khương ra khỏi phòng bệnh, trên hành lang ở lầu một gặp trưởng khoa thần kinh ngày trước trị bệnh cho cô, bác sĩ nữ 49 tuổi, tóc ngắn bạc trắng, mặc áo blouse đang đi cùng một người bệnh ra khỏi phòng.

Trưởng khoa nhìn thấy cô, cười cười chào hỏi : “Gần đây ngủ ngon không?”

Kiều Khương gật đầu: “Vẫn tốt.”

Sau khi Cao Kim Lan phát hiện ung thư nằm viện mấy ngày, cô không một ngày ngủ ngon, bà bảo cô về nhà ngủ, nhưng cô không về. Cao Kim Lan không còn cách nào khác, bắt cô đi khám bác sĩ, ít ra còn được kê vài viên thuốc giúp ngủ ngon. Cô đành theo vị trưởng khoa này làm vài bước kiểm tra sức khỏe, còn điền vào một tờ phiếu, trưởng khoa nói cô đừng nên dùng thuốc tránh thai sẽ có tác dụng phụ, làm mất ngủ, hơn nữa kinh nguyệt hai tháng mới có một lần, loạn kinh, thần kinh suy nhược, một người không ngủ đủ giấc, tính tình sẽ trở nên cáu gắt dễ nóng giận.

Kiều Khương mặt vô cảm lắng nghe, giống như chuyện này chẳng liên quan gì đến người ngoài như mình.

Trưởng khoa kê cho cô uống thuốc hai ngày thì cắt, cô đổi thành thuốc lá và rượu vang đỏ. Lúc Trương Đông Đao đến thăm Cao Kim Lan, thấy gương mặt tiều tụy của cô, đau lòng nói sao cậu phải tra tấn mình?, Kiều Khương không thể trả lời được, không phải là cô tra tấn bản thân mình, mà chỉ là hiện giờ cảm thấy không có phương hướng, không biết nên làm gì bây giờ.

Cô cố gắng đã lâu như vậy, dùng hết sức lực của bản thân muốn bảo vệ một người—sắp chết rồi.

Giống như ông trời đang trừng phạt cô vào 20 năm trước đã vứt bỏ Cao Kim Lan, cho nên mới ở nơi đỉnh cao của sự nghiệp ngày hôm nay, cướp đi người thân duy nhất của cô.

Kiều Khương tranh thủ thời gian đến công ty, sếp tổng trưa nay đã bay đi Đức, ông nhắn lại cho cô đến xem thiệp mời trên bàn, chọn vài bữa tiệc phải tham dự, một đôi con trai con gái không đáng tin, cho nên những chuyện quan trọng sẽ đến tay Kiều Khương.

Tiệc vào buổi tối, bán đấu giá từ thiện, thiệp mời kết hôn, giao lưu thương nhân, họp báo sản phẩm mới….tổng cộng hơn hai mươi tấm thiệp mời.

Kiều Khương bảo trợ lý tra danh sách khách mời những bữa tiệc, còn lại đều hủy bỏ, chỉ tham gia buổi bán đấu giá từ thiện, ở đó có khách hàng mà Thạch Khang Thành đã đắc tội. Kiều Khương nhìn thời gian, trùng hợp là chín giờ tối đêm nay.

Cô nhíu nhíu mày, gọi cho Trương Đông Đao bảo cô nàng dẫn Trần Chúng Thăng về biệt thự trước. Sau đó đi đến cửa hàng chọn lễ phục, gọi cho chuyên viên trang điểm đến make up, xong xuôi nhét thiệp mời vào tay trợ lý nói: “Đi thôi.”

Thạch Khang Thành ngu ngốc không thuộc lòng tài liệu, dẫn khách hàng của Kiều Khương đi nhà xưởng xem hàng, khách hàng hỏi vấn đề gì anh ta cũng không trả lời được, ông ta đã định đến xem nếu được sẽ mua khoảng 50 thiết bị chữa bệnh, nhưng đi dạo xem qua với anh ta xong chẳng nói lời nào đã rời đi. Thạch Khang Thành biết mình làm hỏng việc, không muốn để ba anh ta biết, đành phải xin Kiều Khương, mẹ của anh ta ra tay giúp đỡ.

Tiệc đấu giá từ thiện diễn ra ở tầng 11 khách sạn, lúc Kiều Khương đi vào, bữa tiệc chưa bắt đầu, mọi người đều đang đứng nói chuyện, nam thì mang theo bạn nữ bên người.Trợ lý đi theo Kiều Khương thấp giọng giới thiệu: “Kia là tổng giám đốc tập đoàn Tin Vĩnh, bên cạnh là thư ký Amanda, bên cạnh là phó tổng, công ty họ sản xuất linh kiện xuất khẩu, bên cạnh là bà hai được bao nuôi bên ngoài, tên…Vinh Yến.”

Kiều Khương gật đầu chảo hỏi từ xa với mấy vị tổng giám, nghe thấy cái tên cuối cùng, dừng một chút, quay đầu hỏi: “Là hai chữ nào?”

Cô có một thói quen trước khi ra ngoài, nếu có bữa tiệc rượu nào phải tham dự, trợ lý phải điều tra thân phận những người tham gia, làm một bản danh sách cả quan hệ của người thân của họ, đảm bảo nếu giao lưu cùng đối tượng đó, cô sẽ không có bất luận sai sót hay lối rẽ nào.

Nhưng đúng là, vận mệnh kỳ diệu, việc này lại đưa một người không chút nào liên quan đến trước mặt cô.

“Vinh Yến.” Trợ lý lặp lại một lần nữa, thanh âm đè thấp cực nhỏ: “Không phải người trong ngành, nên em không điều tra kỹ, chỉ biết tuổi tầm hai bảy, năm năm trước vì ông ta sinh một bé trai, nghe nói, ông tổng đó tặng cô ta một biệt thự 500 vạn.”

Ánh mắt Kiều Khương dừng ở người phụ nữ đứng bên cạnh người đàn ông trung niên mặc tây trang màu trắng, cô ta có một gương mặt xinh đẹp, dịu dàng, mặc bộ lễ phục màu tím, đeo vòng cổ và khuyên tai uni, cô ta không nói lời nào, chỉ nhìn chăm chú vào người bên cạnh, ánh mắt cũng không đảo loạn khắp nơi, thường thường giúp ông ta sửa sang một bên tay áo.

“Kiều Tổng, sao vậy ạ?” Trợ lý hỏi.

Kiều Khương thu hồi tầm mắt: “Cũng xinh đấy.”

Trợ lý ngốc lăng: “Dạ?”

Cậu nhìn một vòng, không phát hiện ra người phụ nào còn đẹp hơn cả Kiều Khương, gãi gãi sau gáy, nhanh chân đuổi kịp bước chân cô. 

Buổi đấu giá này không xa hoa lắm, nào là sứ Thanh Hoa, cũng không phải đồ cổ giá trị, ngược lại có giá nhất là mấy bức tranh chữ mà Kiều Khương không thể thưởng thức được, chỉ những kẻ có tiền mới biết ý nghĩa của chúng. Vị khách hàng mà Thạch Khang Thành đắc tội, Phạm Tổng rất thích bức tranh chữ đó, Kiều Khương nhìn mặt trợ lý, cậu ta lập tức gật đầu, giở bảng trong tay.

Đấu giá hai lần, Phạm Tổng nhịn không được quay đầu, phát hiện Kiều Khương ở phía sau, ông ta cười cười thân thiện, không đấu giá nữa, người chủ trì gõ gõ, Kiều Khương lấy được bức tranh chữ kia, phục vụ đi xuống đưa thẻ đánh số thứ tự món đồ vào trong tay trợ lý của Kiều Khương, bảo lát nữa cô qua đó ký tên.

Phạm Tổng lúc này phải ra về tay không, đồ muốn mua bị đoạt mất, ông ta đỡ đỡ mắt kính, phất tay chào mấy vị tổng giám khác. Kiều Khương đi đến, cầm số thẻ bức tranh chữ trong tay của trợ lý, đưa đến tay Phạm Tổng.

“Vậy là có ý gì?” Phạm Tổng hỏi.

“Như chú thấy, cháu tặng chú.” Kiều Khương trực tiếp nói: “Xem như đền bù sai lầm của Sếp nhỏ.”

“Không hổ danh là Kiều Tổng, ra tay hào phóng thật.”

Phạm Tổng nhận lấy tấm thẻ gỗ, cười cười: “Tôi chỉ không muốn hợp tác cùng đứa trẻ kia, căn bản sẽ chờ cô trở về rồi bàn, ai biết, cô nghỉ ngơi dài như vậy.”

Kiều Khương cùng ông ta nói chuyện vài câu, trợ lý đi đến nói cô có điện thoại, cô chào hỏi cùng mấy tổng giám khác, vừa nhận lấy điện thoại, là gã chó má gọi đến.

“Tên đàn ông trong nhà em là ai?” Yến Chiêu vừa đưa hàng xong trở về, đi ngang qua nhà Kiều Khương, phát hiện có người bơi lội ở bể bơi nhà cô. Là con trai.

Kiều Khương vừa nghe đã biết ngay là Trần Chúng thăng, cố ý hỏi: “Đàn ông nào cơ?”

Yến Chiêu: “……”

Anh hít sâu một hơi: “Em ở đâu?”

“Có việc?” Kiều Khương xoay người thấy Vinh Yến cùng ông tổng đại gia đang đi về phía thang máy chuẩn bị xuống dưới, cô nắm di động phất tay ý bảo trợ lý đuổi kịp.

 Đầu dây bên kia im lặng một lát, truyền đến tiếng nói thô nặng của Yến Chiêu:

“Kiều Khương, anh đang ghen.”

Không biết vì sao, câu này làm tâm trạng của Kiều Khương rất sung sướng.

Có lẽ là vì những lời này, cũng có lẽ vì sự xuất hiện của Vinh Yến, cũng có thể lúc cô đang nói chuyện với Yến Chiêu, mà cô ta vừa vặn lại đứng trước mặt mình cách đó không xa, bỗng nhiên cô hô to tên anh trong điện thoại: “A Đại.”

Vinh Yến giật mình run lên một cái, lão tổng kia đang nắm tay cô ta hỏi: “Làm sao vậy?”

Vinh Yến muốn quay đầu lại, nhưng không dám nên chỉ nhỏ giọng nói: “Không có gì.”

Kiều Khương xác định đây là Vinh Yến kia, sau đó cúp máy.

Thang máy đến, bốn người đi vào bên trong, lão tổng chào hỏi với Kiều Khương, hỏi sếp tổng cô gần đây làm gì, sao hôm nay không tới, Kiều Khương đáp qua loa, không lộ ra tin sếp mình bay đi nước ngoài.

Sau khi ra khỏi thang máy, cô thấy di động nhận được vài tin nhắn, có của gã chó má, không click mở, ném túi xách vào tay trợ lý, nhấc giày cao gót bước lên xe.

Vinh Yến không thể tưởng tượng có người phụ nữ  xinh đẹp tự tin như vậy, cô không nhịn được hỏi người bên cạnh: “Cô ấy là ai, nhìn thật tài giỏi.”

“Giỏi hơn đàn ông.” Lão đại gia vô cùng tán thưởng: “Tập đoàn Hoàng Thân biết chứ? À, nói thì cô cũng không biết, về sau những việc này đừng hỏi, đối với cô cũng vô dụng.”

Sắc mặt Vinh yến trắng bệch, vẫn còn nguyên vẻ cười mỉm nói: “Vâng”

Xe chạy về khu chung cư mà Kiều Khương thuê ở gần cửa sau của công ty, sau đó trợ lý sẽ đánh xe cô về nhà. Kiều Khương yên ổn ngồi ở ghế sau, mới nhớ ra hôm nay vẫn chưa ăn cơm chiều, đói đến mức dạ dày hơi đau đau. Cô cầm di động lên nhìn, Yến Chiêu nhắn hai tin đến:

【 Em ở đâu? 】【 Anh phải làm, bận xong gọi anh. 】

Cao Kim Lan nhắn tin hỏi cô tối nay có về không, Thạch Khang Thành hỏi cô tối nay có tham gia tiệc từ thiện không, Trương Đông Đao nhắn mười mấy tin chửi Trần Chúng Thăng là con trai đại gia ngốc nghếch, mấy nhóm công ty tin tức liên hồi, cô tắt điện thoại.

Cảm thấy hơi mệt.

Lần tìm thuốc lá trong túi, không nghĩ lại mò được một viên kẹo dẻo vị quýt.

Chắc Cao Kim Lan dọn đồ cho cô lỡ tay để vào, cô xé vỏ cho vào trong miệng, vị chua chua ngọt ngọt mùi quýt tràn đầy khoang miệng, trong đầu tất cả đều là vẻ mặt của Yến Chiêu.

Cô mở di động ra, tìm khung chat với Yến Chiêu, gửi định vị.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
“Vật nhỏ, lại đây!” “Không muốn!” Vợ tức giận thì làm sao bây giờ? Tổng giám đốc đại nhân tài đại khí thô, mỗi ngày cuồng bày tỏ tình yêu! Hôm nay tặng xe sang, ngày mai tặng…
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
Tóm tắt truyện “Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào “Phan Quân Khánh. Chúng ta dừng lại đi. Tôi không có rảnh để tiếp tục cuộc chơi với cậu.” “Anh nhắc lại một lần nữa. Dù anh có…
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Đọc truyện ngôn tình Anh Đến Cùng Rạng Đông – Mạch Ngôn Xuyên là một cau chuyện mang tính phiêu lưu mạo hiểm nhưng cũng không kém phần thực tế và sâu sắc của Tưởng Xuyên và Tần…
Anh đùa đủ chưa
Anh đùa đủ chưa
Truyện ngôn tình sắc Anh đùa đủ chưa : Một mối tình được đính ước từ khi còn rất nhờ, nhưng lời hứa ngây ngô của cô bé đã khắc sâu vào trí nhớ của cậu bé. Liệu…
7 Ngày Ân Ái
7 Ngày Ân Ái
Ba năm trước, ngay đêm trước đám cưới, nàng bị hắn cường bạo. Nàng đau khổ vì bản thân không còn trong sạch, nên bỏ đi biệt tích không lời nhắn gửi. Ba năm sau, nàng gặp lại…
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Vì bị Omega kích thích tin tức tố nơi công cộng mà đến kỳ mẫn cảm, cậu được anh trai của bạn thân giúp đỡ. Thế là vì ‘hội chứng chim non’, cậu đã theo đuổi người ta…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot