historybs.com - Đọc truyện online

Chương 5

Lý Văn Kinh vẫn để tôi đi. Từ hôm đó, chúng tôi không gặp lại nhau, ngay cả mấy buổi họp hành công ty cũng né nhau. Hai công ty vốn là đối thủ cạnh tranh, bỗng dưng hoà bình lạ thường.

Phó tổng giám đốc mới tới là một cô nàng lắm chuyện. Hôm nay, cô ấy chạy tót đến chỗ tôi: “Chị Dạng ơi, nghe nói Lý Văn Kinh có bạn gái rồi á!”

Tôi mân mê mô hình hoa anh đào bằng gỗ trên bàn, hỏi: “Nghe ở đâu ra vậy?”

Cô ấy rút điện thoại ra, chìa cho tôi xem: “Chị xem này, dắt đi mua sắm, xách nách đủ thứ, không phải bạn gái thì là gì?”

Tôi nhìn tấm hình Lý Văn Kinh lẽo đẽo xách đồ như osin theo sau một cô gái, bỗng phì cười: “Ừ, cũng tốt.”

Cô ấy rụt cổ lại, chắc thấy phòng tôi lạnh quá nên chuồn mất.

Bố mẹ tôi gọi điện tới tấp: “Chuyện kết hôn bố mẹ nói lần trước, con suy nghĩ kỹ chưa?”

Tôi dựa vào gối, trả lời: “Con không muốn.”

“Vậy cổ phần của bố mẹ sẽ cho anh họ con hết. Từ nay về sau, nhà này thích về hay không thì tuỳ.”

Nhà họ La là vậy đó, trọng nam khinh nữ hết sức. Vị trí của tôi trong lòng bố mẹ còn không bằng anh họ.

Thực ra ban đầu tôi cũng định đồng ý vụ kết hôn đó, nhưng mà giữa chừng có biến.

Tôi thở dài, nói: “Hẹn hôm nào con về nhà nói chuyện sau.”

Ai dè đâu, chuyện cưới xin của tôi bị hai bên gia đình khua chiêng gõ trống, cả thành phố đều biết. Chàng rể tương lai thì tuổi bằng tôi, bạn gái thay như thay áo, tiền phá thai cho mấy cô bạn gái chắc đủ mua cả con xe xịn.

Để chúng tôi gặp mặt, hai bên gia đình còn bày vẽ hẳn một bữa tiệc hoành tráng. Đèn đóm lấp la lấp lánh, tôi mặc bộ váy rườm rà, đi loanh quanh giữa đám đông mà thấy lạc lõng vô cùng. Cậu ấm kia thì bốc hơi từ đời nào rồi, bỏ mặc tôi một mình tiếp khách.

7 giờ tối, một chiếc Rolls-Royce đen bóng lừ lừ từ ngoài cổng chạy vào. Lý Văn Kinh bước xuống xe, tay cầm chai rượu vang. Hôm nay anh ăn mặc khác hẳn mọi ngày, kiểu… sang chảnh và bắt mắt.

Tôi nheo mắt nhìn đồng hồ trên tay anh, tự hỏi từ bao giờ Lý Văn Kinh lại thích mấy thứ lòe loẹt thế này?

Dưới ánh mắt dò xét của mọi người, anh cứ thế tiến thẳng về phía tôi, chẳng thèm che giấu gì cả, như kiểu sói hoang vồ mồi ấy. Cảm giác bị “nhắm” này khiến tôi tự dưng thấy… an tâm lạ lùng.

“Cô La, vẫn chưa kịp chúc mừng em… tìm được ý trung nhân.” Lý Văn Kinh đến trước mặt tôi, đưa chai rượu.

Tôi cười xã giao: “Cảm ơn.”

Vì tôi với Lý Văn Kinh suốt ngày đối đầu nhau, nên lúc này khối người đang hóng chuyện.

Lý Văn Kinh không nói gì thêm, tự nhiên ngồi xuống gần đó.

Tôi nhận quà, quay đi tiếp khách.

Còn chưa đến nửa tiếng nữa là bữa tiệc bắt đầu. Đôi giày cao gót làm chân tôi phồng rộp hết cả lên. Cũng đúng thôi, đồ của cậu ấm kia tặng thì chất lượng sao được. Tôi lết lên tầng hai, mở cửa phòng ngủ, tính thay giày.

Ai dè chưa kịp bật đèn, đã có người lù lù chắn ngay cửa. Bóng dáng cao to của Lý Văn Kinh che hết cả ánh sáng bên ngoài. Tôi nắm chặt tay nắm cửa: “Anh muốn làm gì?”

Lý Văn Kinh nắm cổ tay tôi, kéo cửa cái rầm. Cửa sập lại, anh lôi tôi vào căn phòng tối om, hơi thở của cả hai quyện vào nhau.

“Thấy em đi đứng cứ cà nhắc, chân đau hả?” Lý Văn Kinh ôm eo tôi, tay bắt đầu sờ soạng.

Tôi đá anh một cái: “Biết rồi thì buông ra đi! Không sợ bạn gái anh nhìn thấy à?”

Lý Văn Kinh im lặng một lúc, rồi hỏi lại: “Bạn gái nào?”

“Mới đi mua sắm với người ta xong quên luôn rồi à? Đồ tồi!” Ôi, sao giọng tôi lại nghe như đang ghen thế này?

Lý Văn Kinh nhìn tôi chằm chằm, tự dưng nắm cằm tôi rồi hôn tới tấp.

Trời ơi, anh bị điên hả?

Tôi điên tiết lên, giơ tay định đánh anh một cái, nhưng tay bị anh khóa chặt, ép sát vào tường.

“Đừng có động đậy!” Lý Văn Kinh gằn giọng: “Em ghen, anh dỗ em cũng không được hả?”

Thấy tôi vẫn còn định mắng, Lý Văn Kinh vội vàng nói: “Đó không phải bạn gái, là em gái anh! Em gái ruột!”

“Thì sao? Liên quan gì tới em?” Tôi thở hổn hển, ra vẻ giáo huấn: “Em sắp đính hôn rồi, cần anh phải dỗ em làm gì? Anh có tư cách gì mà dỗ em?”

“Anh thích em.”

Ba chữ ngắn gọn như sấm sét ngang tai, làm tim tôi muốn rơi bịch xuống đất.

Trong bóng tối, ánh mắt Lý Văn Kinh nóng rực như muốn thiêu đốt tôi.

Mặt tôi nóng bừng, nhưng miệng vẫn cứng: “Vậy lúc nãy anh còn bảo em tìm được ý trung nhân là sao?”

Lý Văn Kinh cười, trong mắt lóe lên cái nhìn đáng sợ: “Anh chính là ý trung nhân của em. Còn cậu ấm mù kia, muốn chết ở đâu thì chết.”

“Đồ chó hoang…”

Nghe tôi mắng, anh không những không giận mà còn cười ha hả, khoái chí lắm: “Có gan thì mắng nữa đi?”

“Đồ chó hoang!”

“Gâu…”

Đúng là đồ vô liêm sỉ!

Nửa tiếng sau, tôi và Lý Văn Kinh ra khỏi phòng, chân run lẩy bẩy.

Lý Văn Kinh cúi xuống, ghé sát tai tôi, cười khẽ: “Cô La, anh nhất định sẽ cướp dâu.”

Trên người tôi toàn mùi của anh. Tôi hơi hối hận, đưa tay lên xoa tóc.

“Không giải quyết được thì đợi chết đi.”

Lý Văn Kinh cười lớn: “Chưa có chuyện gì anh không giải quyết được. Nhất là… chuyện của em.”

Tôi biết Lý Văn Kinh là người tàn nhẫn, thủ đoạn cũng thâm độc. Tối nay tôi định đánh cược một phen, nếu anh làm được, tôi sẽ tự do. Còn nếu không được, trong nhà chỉ thêm một tên công tử bột bất tài, tôi có nhiều cách để trị lắm.

Bữa tiệc sắp bắt đầu, tôi theo bố mẹ lên sân khấu. Phía nhà trai vẫn biệt tăm, bố mẹ nhà trai nhìn tôi gật đầu một cách lạnh nhạt, có vẻ như chẳng coi tôi ra gì.

Bố tôi hắng giọng: “Tối nay mời các vị đến đây là có chuyện vui muốn thông báo. Con gái lớn La Dạng đã đến tuổi kết hôn, tâm đầu ý hợp với cậu Chu…”

Đúng lúc này, Lý Văn Kinh đứng dưới sân khấu bỗng cười khẽ: “Tâm đầu ý hợp?”

Giọng anh không lớn, nhưng ai cũng nghe thấy. Tôi cứ tưởng anh sẽ đợi thêm một chút nữa mới ra tay, ai ngờ đâu Lý Văn Kinh ngay cả chờ cũng không thèm chờ.

Bố tôi dừng lại, nhíu mày: “Cậu Lý có ý kiến gì sao?”

“Có.” Lý Văn Kinh bước lên phía trước, đứng dưới ánh đèn pha lê lấp lánh, ánh mắt sáng ngời: “Tôi có ý kiến về hôn sự của cô La Dạng.”

Câu nói vừa dứt, bố tôi cười gằn: “Tôi biết cậu Lý với La Dạng bình thường không ưa nhau, nhưng hôm nay là ngày trọng đại của nhà tôi, phép tắc của cậu Lý là như thế này sao?”

Lý Văn Kinh chẳng hề bực tức, ánh mắt lạnh tanh: “Nếu tôi thiếu phép tắc, thì cậu công tử bột kia ngày ngày dẫn bạn gái đi phá thai, phép tắc từ đâu ra?”

Bố mẹ bên nhà trai mặt mày tái mét.

Mọi người xì xào bàn tán, tiếng ồn ào nổi lên rầm rầm.

Đám người dòng dõi quý tộc này vốn khinh Lý Văn Kinh xuất thân thường dân, nhưng lại dè chừng địa vị hiện tại của anh, nên không dám làm quá, chỉ toàn mỉa mai kiểu quý tộc.

“Bố mẹ cậu Lý chắc không dạy cậu rằng, phá hoại nhân duyên người khác sẽ bị trời đánh nhỉ?”

Lý Văn Kinh nhướng mày: “Tôi phá của ai thì sẽ bù lại cho người đó.”

“Cô La, cưới anh nhé?”

Câu nói này vừa thốt ra, cả hội trường ngỡ ngàng.

“Hả? Lý Văn Kinh và La Dạng, sao có thể?”

“Chẳng lẽ cậu ta trả thù?”

Lý Văn Kinh mặc kệ, lạnh lùng ngẩng đầu, nói với ông bà nhà họ Chu: “Con trai ông bà cưới em ấy, lại bắt bố mẹ em ấy dùng cổ phần uy hiếp, dùng hết mọi thủ đoạn, đánh cược sự nghiệp của em ấy, chặt đứt đôi cánh của em ấy. Còn tôi thì không cần gì cả.”

“Cổ phần hay quyền lực, em ấy muốn gì sẽ có thứ đó.”

“Đãi ngộ của cô chiêu quý tộc, ông bà không cho thì tôi cho.”

Anh rút ra một hợp đồng, giơ lên dưới ánh đèn: “Chúng ta đều là dân kinh doanh cả. Giấy trắng mực đen, lợi ích rõ ràng, ký tên làm chứng.”

Cả hội trường im phăng phắc, không một tiếng động.

Hợp đồng chi chít chữ, Lý Văn Kinh lúc nãy có cho tôi xem qua rồi. Tôi chỉ muốn bổ não anh ra xem bên trong có phải toàn yêu đương không.

Bố mẹ tôi nhìn chằm chằm vào mấy điều khoản trên hợp đồng, mắt sáng rực. Kiểu này còn hời hơn cả kết hôn với nhà họ Chu.

Tôi nhìn vào mắt Lý Văn Kinh, sâu hun hút như biển đêm. Trong lòng tôi, có thứ gì đó ấm áp đang len lỏi, như dòng suối nhỏ gột rửa vết thương cũ. Nó vừa nhột, vừa hơi đau.

Nhà họ Chu cứng họng, không nói được câu nào. Dưới ánh mắt của bao nhiêu người, tôi nhận lấy hợp đồng từ tay Lý Văn Kinh. Xoẹt xoẹt vài đường, ký tên cái rẹt.

Xong xuôi, tôi đá phăng đôi giày cao gót: “Đau chân quá! Đổi giày cho em.”

“Được.” Lý Văn Kinh thản nhiên ngồi xuống, thay cho tôi đôi giày bệt đã chuẩn bị sẵn.

Mắt mọi người muốn rơi ra ngoài. Ai nấy xì xào bàn tán, hỏi han đủ kiểu.

Lý Văn Kinh thay giày xong, ném thẳng đôi cao gót đi, đứng dậy kéo tôi ra khỏi đó.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước
Chương sau


Tiểu thuyết cùng thể loại

365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
365 Cách Hôn Nồng Nhiệt: Đông Thiếu Chơi Đủ Chưa
“Vật nhỏ, lại đây!” “Không muốn!” Vợ tức giận thì làm sao bây giờ? Tổng giám đốc đại nhân tài đại khí thô, mỗi ngày cuồng bày tỏ tình yêu! Hôm nay tặng xe sang, ngày mai tặng…
Anh đùa đủ chưa
Anh đùa đủ chưa
Truyện ngôn tình sắc Anh đùa đủ chưa : Một mối tình được đính ước từ khi còn rất nhờ, nhưng lời hứa ngây ngô của cô bé đã khắc sâu vào trí nhớ của cậu bé. Liệu…
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Anh Đến Cùng Rạng Đông
Đọc truyện ngôn tình Anh Đến Cùng Rạng Đông – Mạch Ngôn Xuyên là một cau chuyện mang tính phiêu lưu mạo hiểm nhưng cũng không kém phần thực tế và sâu sắc của Tưởng Xuyên và Tần…
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Anh Ấy Muốn Gương Vỡ Lại Lành
Vì bị Omega kích thích tin tức tố nơi công cộng mà đến kỳ mẫn cảm, cậu được anh trai của bạn thân giúp đỡ. Thế là vì ‘hội chứng chim non’, cậu đã theo đuổi người ta…
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào
Tóm tắt truyện “Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào “Phan Quân Khánh. Chúng ta dừng lại đi. Tôi không có rảnh để tiếp tục cuộc chơi với cậu.” “Anh nhắc lại một lần nữa. Dù anh có…
7 Ngày Ân Ái
7 Ngày Ân Ái
Ba năm trước, ngay đêm trước đám cưới, nàng bị hắn cường bạo. Nàng đau khổ vì bản thân không còn trong sạch, nên bỏ đi biệt tích không lời nhắn gửi. Ba năm sau, nàng gặp lại…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot