historybs.com - Đọc truyện online

Chương 22: Chương 22

Chương 22:

Trình Tuyết Ý đầy cảnh giác, ra sức giãy giụa khiến quần áo của mình xộc xệch, ngay cả vạt áo của Thẩm Nam Âm cũng rối tung lên.

Sắc mặt hắn từ đầu đến cuối không hề thay đổi, vừa ngự kiếm vừa khống chế nàng, còn vừa niệm chú.

Trình Tuyết Ý không phải là đệ tử ngoại môn thật sự, mặc dù chú ngữ của hắn niệm rất nhanh nhưng nàng vẫn có thể phân biệt được loại chú ngữ hắn đang sử dụng.

Thuật tìm kiếm?

Hắn đang tìm người, hay là tìm thứ gì đó?

Trình Tuyết Ý lơ đãng một chút, Hồng Trần Kiếm bỗng nhiên lao thẳng xuống.

Nàng đột nhiên hoàn hồn, theo quán tính ngã về phía sau, đập mạnh vào lòng Thẩm Nam Âm.

Nàng quay đầu lại nhìn, ánh mắt giao nhau với hắn, Thẩm Nam Âm nhanh chóng né tránh, sau khi Hồng Trần Kiếm đáp xuống đất, hắn kéo Trình Tuyết Ý xuống khỏi thân kiếm.

Đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với ngự kiếm, hơn nữa còn trong tình cảnh thay đổi đột ngột như vậy nên thành ra có chút choáng váng, bước chân cũng không vững, đi được vài bước đã chóng mặt ngã vào người hắn.

Thẩm Nam Âm đứng im tại chỗ nhìn thẳng về phía trước, không đưa tay đỡ nàng nhưng cũng không đẩy nàng ra.

“Thẩm Nam Âm, ngươi ——”

Nàng dựa vào người hắn, đang định mắng nhưng lời chưa kịp nói ra đã nghe thấy hắn đang nói chuyện với một người khác.

“Tại hạ là Thẩm Nam Âm của Càn Thiên Tông.”

Hắn đã tìm được mục tiêu của thuật tìm kiếm, lễ phép nói: “Mạo muội đến đây, mong thứ lỗi.”

Trình Tuyết Ý lập tức nhìn qua người thứ ba ở đây, người này che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt đầy kinh ngạc, đường đi của nàng bị chặn, cho dù không muốn bị làm phiền cũng phải chịu đựng sự quấy rầy này.

“Chân Võ Minh Hoa Đạo Quân.”

Danh tiếng của Thẩm Nam Âm quá lớn, cũng quá hiển hách, sau khi hắn tự báo thân phận, thái độ của đối phương rõ ràng tốt hơn một chút.

“Ngài dùng cách gì đến đây? Tìm ta có việc gì?”

Nữ tử che mặt nhìn khoảng hai mươi mấy tuổi, giọng nói khàn khàn, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Trình Tuyết Ý.

Trình Tuyết Ý lấy lại tinh thần, đầu óc tỉnh táo hơn một chút cũng không hiểu hắn đang nghĩ gì.

“Thẩm Nam Âm ——”

Nàng lại gọi tên hắn, nhưng Thẩm Nam Âm không để ý, chỉ nói với nữ tử che mặt: “Bần đạo bắt được khí tức của đạo hữu trên Tu Nguyệt Thảo, nên lần theo đến đây, thật sự thất lễ. Nhưng sự việc khẩn cấp, bần đạo chỉ đành mạo muội, xin đạo hữu cho biết cây Tu Nguyệt Thảo kia được tìm thấy ở đâu, bần đạo chỉ muốn biết điều này, biết rồi sẽ rời đi ngay, tuyệt đối không làm phiền thêm.”

Chậm đã.

Tu Nguyệt Thảo?

Trình Tuyết Ý nhận ra điều gì đó liền nói ngay: “Đại sư huynh ~”

Thẩm Nam Âm dừng lại một chút, cuối cùng cũng nhìn nàng một cái.

Nữ tử che mặt cũng nhìn theo, ánh mắt thay đổi một cách kỳ lạ.

Màn kịch thật hay, vừa rồi còn gọi Thẩm Nam Âm Thẩm Nam Âm, gọi đến hùng hổ dọa người, vậy mà trong nháy mắt đã đổi giọng gọi đại sư huynh?

Tốc độ thay đổi sắc mặt này thật đáng khâm phục.

“Nếu ta không nhầm, Chân Võ Đạo Quân đã lấy được Tu Nguyệt Thảo ở Đầu Tràng Thị rồi, sao còn phải tìm nữa?”

Thẩm Nam Âm còn chưa kịp đáp lại, Trình Tuyết Ý đã thân mật khoác tay hắn, nói với nữ tử che mặt: “Tỷ tỷ, đại sư huynh tìm Tu Nguyệt Thảo là cho ta.”

Nói xong, nàng quay lại, nghiêng đầu cười nói: “Có phải không, đại sư huynh?”

Thẩm Nam Âm lặng lẽ nhìn nàng một lúc rồi chậm rãi rút tay về.

Trên khuỷu tay vẫn còn lưu lại chút hơi ấm cùng với độ cong mềm mại trên ngực nàng.

Nàng thật lạnh.

Nữ tử dường như đều sợ lạnh hơn nam tử.

Tu vi của nàng thấp, người lạnh lẽo cũng là chuyện bình thường.

Thẩm Nam Âm nói: “Sư muội của bần đạo thân thể yếu ớt, cần dùng Tu Nguyệt Thảo. Nếu đạo hữu có thể cho biết vị trí của Tu Nguyệt Thảo, bần đạo vô cùng cảm kích, nguyện ý trao đổi ngang giá.”

“Ồ?” Nữ tử che mặt nhìn hắn với nụ cười mỉa mai: “Trao đổi ngang giá? Chân Võ Đạo Quân cần phải suy nghĩ kỹ, giao dịch với người của Quỷ Thị chúng ta tuyệt đối không thể nào chiếm được tiện nghi. Tu Nguyệt Thảo vô cùng quý giá, cây mà ta tìm được mang về Quỷ Thị đã là chín chết một sống, ta thậm chí còn không biết ở đó có cây thứ hai hay không, ngài chắc chắn muốn dùng một khả năng không chắc chắn để trao đổi ngang giá với ta?”

Thẩm Nam Âm còn chưa kịp trả lời, Trình Tuyết Ý đã nói trước: “Tỷ tỷ, đại sư huynh chẳng phải đã cho tỷ tỷ hồi báo ngang giá rồi sao? Tỷ tỷ mau nói cho huynh ấy vị trí đi, để ta và đại sư huynh cùng đi xem.”

Không chỉ Thẩm Nam Âm mà ngay cả nữ tử che mặt cũng ngây người ra.

“Không phải.” Nàng ta khó hiểu nói: “Không phải vừa mới bắt đầu nói sao? Ta nhận được hồi báo ngang giá khi nào?”

Ở đây tính cả Trình Tuyết Ý tổng cộng có ba người, hai người còn lại đều nhìn nàng, nhưng nàng vẫn thao thao bất tuyệt, không hề nao núng.

“Tỷ tỷ, chuyện này thật sự không cần ta nói nhiều.” Trình Tuyết Ý tha thiết nói: “Người của Quỷ Thị làm việc vô dụng, để lại khí tức của tỷ trên Tu Nguyệt Thảo, may mắn được đại sư huynh kịp thời phát hiện đến đây báo cho tỷ tỷ, chẳng phải đây là một hồi báo lớn sao?”

Trình Tuyết Ý không tiếc lời khen ngợi Thẩm Nam Âm: “Phải biết đại sư huynh của ta chính trực, là một đại anh hùng, khắp thiên hạ đều biết huynh ấy là người đáng tin cậy nhất, chính nghĩa nhất.”

“Người khác lấy được Tu Nguyệt Thảo, lại phát hiện khí tức của tỷ tỷ trên đó, trước lợi ích to lớn như vậy, bọn họ không thể giữ được đạo đức của mình mà đến vây bắt tỷ tỷ. Đến lúc đó tỷ tỷ một mình, bọn họ một đám người hùng hổ kéo đến, tỷ tỷ biết làm sao?”

Trình Tuyết Ý bày vẻ mặt may mắn, giọng nói vô cùng nghiêm túc: “Đây chính là ân cứu mạng đó tỷ tỷ. Nếu tỷ tỷ thật sự bị bắt, tính mạng chỉ là chuyện nhỏ, ngoài tung tích của Tu Nguyệt Thảo, những người đó chắc chắn sẽ còn quan tâm đến tin tức bên trong Quỷ Thị, đến lúc đó giam cầm tỷ tỷ để moi tin tức… Nghĩ thôi đã thấy đáng sợ.”

Nàng khoác tay Thẩm Nam Âm, vẻ mặt nghiêm túc: “Đại sư huynh cứu tỷ tỷ một mạng, còn giúp Quỷ Thị, chẳng lẽ điều này không đáng để tỷ tỷ tiết lộ vị trí của Tu Nguyệt Thảo sao? Cũng không cần tỷ tỷ mạo hiểm dẫn chúng ta đi một lần nữa, chỉ cần nói cho chúng ta phương hướng thôi, một việc nhỏ như vậy đổi lại tính mạng quý giá của tỷ tỷ và sự bình yên của Quỷ Thị, nói thật lòng, đại sư huynh của ta đã vất vả lắm rồi.”

Thẩm Nam Âm: “…”

Nghe đến đây, không chỉ nữ tử che mặt mà ngay cả Thẩm Nam Âm cũng không biết nói gì.

Thực ra hắn đã chuẩn bị sẵn sàng hồi báo để trao đổi, đang định lấy ra thì lại trơ mắt nhìn Trình Tuyết Ý đổi trắng thay đen, xoay chuyển tình thế, đôi mắt to thành thật nhìn nữ tử che mặt khiến nàng ta ấp úng hồi lâu không nói nên lời.

Không thể phản bác.

Thật sự không thể phản bác.

Sau một lúc lâu, nữ tử che mặt mới nhịn không được hỏi: “Ngươi là đệ tử của Cung Minh trưởng lão?”

Trình Tuyết Ý nghe nàng ta hỏi vậy liền biết việc đã thành, nàng cong mắt cười: “Đa tạ tỷ tỷ đã nói tốt cho ta, nếu sau này ta có cơ hội bái Cung Minh trưởng lão làm sư phụ, nhất định sẽ mời tỷ tỷ uống rượu ngon!”

Mặc dù bản thân dường như bị lừa, nhưng hình như cũng không hoàn toàn bị lừa?

Dù sao nữ tử che mặt cũng có chút bị thuyết phục.

Chủ yếu là thực lực của Chân Võ Minh Hoa Đạo Quân bày ra đó, nếu thật sự muốn dùng vũ lực để hỏi tin tức, nàng ta cũng không làm gì được.

Mặc dù hơi bị động, nhưng nàng ta lại rất thích nữ tu Càn Thiên Tông này.

“Khả năng ăn nói khéo léo và tính cách vắt chày ra nước của ngươi, Cung Minh chắc chắn sẽ rất thích.”

Nữ tử che mặt cười nhẹ phẩy tay áo, Thẩm Nam Âm lập tức chắn trước mặt Trình Tuyết Ý, đón lấy vật mà đối phương ném lại.

“Nghe nói Chân Võ Minh Hoa Đạo Quân của Càn Thiên Tông không gần nữ sắc, bao nhiêu nữ tu ưu tú đều không chấp nhận, thì ra là đã có người trong lòng rồi.”

Nữ tử che mặt nói từ xa: “Thứ này coi như là quà gặp mặt cho hai người, trên đó ghi lại vị trí của Tu Nguyệt Thảo, nhưng cụ thể còn hay không, ta thật sự không biết, phải tự các ngươi đi tìm.”

“Muội muội nếu còn tìm được thì nhớ đến tỷ tỷ, sau này phát đạt đừng quên tỷ tỷ nhé.”

Hình bóng và giọng nói của nữ tử che mặt càng lúc càng xa, Trình Tuyết Ý và Thẩm Nam Âm cũng không đuổi theo.

Trình Tuyết Ý giật lấy thứ trong tay Thẩm Nam Âm, hắn vừa định nói gì đó thì nàng đã lên tiếng trước.

“Đại sư huynh nắm chặt như vậy làm gì, đây là sa tanh mà người ta xé từ yếm ra đấy.”

Thẩm Nam Âm đột nhiên lùi lại một bước, tay lúng túng cứng đờ giữa không trung không biết nên làm thế nào, một lúc sau không biết lấy nước từ đâu ra bắt đầu điên cuồng rửa tay.

Trình Tuyết Ý vừa kiểm tra tình hình trên tấm gấm, vừa liếc nhìn bộ dạng khẩn trương của hắn, nhịn không được lẩm bẩm một câu: “Giả tạo.”

Lúc bị nàng cắn vào mu bàn tay, sao không thấy hắn kiêng dè như vậy?

Liếc xéo hắn một cái, Trình Tuyết Ý mở tấm gấm ra, định cho hắn xem vị trí.

Nếu Thẩm Nam Âm đồng ý giúp tìm Tu Nguyệt Thảo, nàng đương nhiên vui mừng nhàn hạ, không cần tự mình ra tay.

Nhưng mà người này sao lại không thèm nhìn lấy một cái?

Trình Tuyết Ý nhíu mày suy nghĩ rồi hừ nhẹ một tiếng, ghi nhớ kỹ vị trí trong đầu, sau đó đốt tấm gấm.

“Nếu đại sư huynh không xem, vậy để ta dẫn đường.”

Cô nương dáng người mảnh mai dẫn đường phía trước, Thẩm Nam Âm cuối cùng cũng không thể tiếp tục im lặng.

“Muội về tông môn đi.”

Hắn nắm lấy tay áo Trình Tuyết Ý, kéo nàng lại: “Nói cho ta vị trí trên bản đồ, ta tự mình đi là được.” 

 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Đế Thai Kiều
Đế Thai Kiều
Ngu Ấu Ninh là một tiểu quỷ nhát gan danh xứng với thực, đã lang thang ở nhân gian hàng chục năm. Nàng biết rằng trong mỗi người, ai cũng có tâm sợ yêu ma, có lòng tôn…
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến…
Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot