historybs.com - Đọc truyện online

Chương 49: Chương 49

Chương 49:

Chỉ là muốn vào cũng không hề đơn giản.

Trình Tuyết Ý dùng ảo thuật khống chế đám yêu ma, nhưng con vừa cắn Phó Tiêu Nhiên kia hiển nhiên khó đối phó hơn.

“Ta hình như…”

Phó Tiêu Nhiên hung hăng vung kiếm vào cổ mình, khoét đi phần thịt bị thối rữa, loại bỏ ma khí, nhưng kết quả vẫn không khả quan.

“Ta bị ma khí xâm nhiễm.” Hắn rất bình tĩnh, dùng thánh quang tạm thời phong ấn vết thương, nói với Thẩm Nam Âm: “Đạo quân đi cùng Trình sư muội, ta đi một mình.”

Mặc dù hiện tại hắn vẫn còn có thể khống chế bản thân, nhưng vẫn tiềm ẩn nguy hiểm, loại nguy hiểm này là do chính hắn gây ra, không thể liên lụy đến người khác.

“Ta sơ suất dẫn đến hậu quả này, tuyệt đối không thể lây sang cho các ngươi.”

Phó Tiêu Nhiên đứng dậy định rời đi, cổ đầy máu tươi trông vô cùng thê thảm.

Hắn đã như vậy, lẽ ra nên nhanh chóng rời khỏi đây, thừa dịp ma khí chưa xâm nhiễm nhiều mà tìm người của Thiên Cung giúp hắn thanh trừ ma khí mới phải, dù sao tỷ lệ cứu chữa cũng lớn hơn.

Nhưng hắn vẫn quyết tâm muốn tìm muội muội, vì Phó Tinh Hoa, dù có phải chết hắn cũng sẽ không chớp mắt.

Bộ dạng này khiến Trình Tuyết Ý nghĩ đến Vũ Phù Quang thật sự.

Ánh mắt nàng dừng lại trên vết thương của hắn, đưa ra lời khuyên đúng trọng tâm: “Thánh tử vẫn nên quay về chữa thương trước đã, ở đây đã có chúng ta.”

Phó Tiêu Nhiên dừng bước, vừa định từ chối đã nghe nàng nói tiếp: “Nếu tìm được Thánh nữ, nàng lại phát hiện huynh trưởng vì cứu mình mà bị nhập ma, không biết sẽ tự trách như thế nào, đến lúc đó kết quả chắc chắn là lưỡng bại câu thương.”

Lời nàng nói không sai chút nào, Phó Tiêu Nhiên sao có thể không hiểu đạo lý này, nhưng làm sao hắn có thể bỏ mặc muội muội đang ở gần ngay trước mắt mà không tìm cách cứu chứ?

“Không phải còn có ta và đại sư huynh sao? Ngươi không tin ta thì cũng nên tin tưởng đại sư huynh, đại sư huynh thông minh như vậy, thứ giả mạo kia vừa xuất hiện, hắn đã nhận ra ngay!”

Trình Tuyết Ý nói rất bình thản, nhưng Thẩm Nam Âm nghe vào lại cảm thấy thâm ý khác.

“Đừng chần chừ nữa, Huyết Ma kia đang đến gần, chắc chắn nó chính là nguồn gốc của trận huyết phong vừa rồi. Đến cả Ma tộc cũng sợ hãi nó, ắt hẳn rất khó đối phó. Ngươi ở đây chỉ e sẽ bị ảnh hưởng, lỡ như bị nó lợi dụng để ra tay với chúng ta thì sao.”

Trình Tuyết Ý đẩy Phó Tiêu Nhiên ra sau: “Phó sư huynh, ngươi đã từng mắc sai lầm vì nóng vội rồi, đừng để chuyện đó xảy ra lần nữa.”

Bị một hậu bối có tu vi thấp hơn mình nhắc nhở, Phó Tiêu Nhiên xấu hổ vô cùng.

Nếu không liên quan đến Tinh Hoa, hắn có thể giữ bình tĩnh, nhưng muội muội mất tích càng lâu, càng đến gần trung tâm của rắc rối này, hắn càng bối rối, trong đầu luôn hiện lên hình ảnh Tinh Hoa bị làm nhục khóc thút thít.

Việc hắn có thể giữ được lý trí khi Thẩm Nam Âm lựa chọn cứu Trình Tuyết Ý chứ không phải muội muội của hắn đã rất khó khăn rồi.

Hắn biết mình đang cản trở, thậm chí còn không bằng Trình Tuyết Ý, thấy Huyết Ma đang đến gần, hắn cắn răng nói: “Được. Ta ở lại đây, e sẽ khiến cho mọi người thêm rối loạn, ta đi đây, sẽ quay lại với viện binh.”

“Đây là một ý kiến hay, ngươi đi cầu viện đi, ta và đại sư huynh sẽ xử lý Huyết Ma này rồi vào thành xem sao.”

Trình Tuyết Ý không ngờ có thể dễ dàng thuyết phục Phó Tiêu Nhiên, hắn rất quyết đoán, vừa đồng ý xong liền quay đầu bỏ đi, ép bản thân không quay đầu lại, không lãng phí một chút thời gian nào.

Được, còn cứu vãn được.

Trình Tuyết Ý giải quyết xong hắn mới quay đầu nhìn Thẩm Nam Âm, người này từ lúc nàng bắt đầu nói chuyện vẫn im lặng, không hề phản đối quyết định của nàng, cũng không xen vào, dùng sự im lặng để thể hiện sự ủng hộ của mình, hoàn toàn không có sự độc đoán hay cường thế như những nam nhân khác.

Bắt gặp ánh mắt của Thẩm Nam Âm, Trình Tuyết Ý không khỏi cảm thấy trái tim rung động, đó là một đôi mắt thật đẹp, ngay cả trước nguy hiểm vẫn trong veo lạnh lẽo, ánh nhìn như nước chảy róc rách, gợn sóng lấp lánh, quả không hổ là nam nhân Thủy linh căn.

Nam nhân mang Thủy linh căn ôn nhu như nước, ống tay áo dính máu thoang thoảng mùi hương nhàn nhạt dễ chịu, khiến cho mạch máu đang sục sôi và nhịp tim hỗn loạn của nàng bình tĩnh trở lại.

Đột nhiên cảm thấy có động tĩnh phía sau, Trình Tuyết Ý nhanh nhẹn né tránh, Thẩm Nam Âm đúng lúc chắn trước mặt nàng, ngăn cản Huyết Ma đang lao tới.

Huyết Ma kia đã xé rách váy áo của Phó Tinh Hoa, lộ ra chân tướng.

Dáng vẻ còn đáng sợ hơn lúc mới tháo túi đen xuống.

Trình Tuyết Ý quan sát tỉ mỉ, xem tên này rốt cuộc từ xó xỉnh nào chui ra, nhìn thế nào cũng không giống đến từ Phệ Tâm Cốc.

Nàng từ nhỏ đã lớn lên ở đó, nếu thật sự có loại ma thi này, nàng chắc chắn phải có ấn tượng.

“Đại sư huynh, xương bả vai của huynh bị thương, cẩn thận, để ta giúp huynh.”

Nàng vừa tháo chuông bạc bên hông xuống, định lắc lên, thì Thẩm Nam Âm đột nhiên nói: “Trình sư muội, muội không cần dùng linh âm ảo thuật, đối với ta, đó là thứ gây trở ngại.”

“…” Nhớ đến phản ứng nhạy cảm của hắn với linh âm, Trình Tuyết Ý từ từ buông tay xuống.

Chủ đề này không thích hợp để nói lúc này, thời điểm và thân phận đều không đúng.

Xét thấy nàng đã định thay đổi mục tiêu, vẫn nên đổi chủ đề thì hơn.

“Đại sư huynh, đây có lẽ là Huyết Ma nhỉ? Ta đã từng đọc miêu tả về nó trong điển tịch, rất giống, khí tức Huyết Ma lúc trước chắc chắn là đến từ nó!”

Vừa đổi chủ đề vừa không quên tẩy trắng cho bản thân, Trình Tuyết Ý mở to hai mắt, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc khiến cho bất cứ ai nhìn thấy cũng không thể phản bác, đáng tiếc Thẩm Nam Âm không phải người.

Không đúng, không phải người thường.

“Trình sư muội, nó chỉ là một cỗ huyết thi, ngay cả linh trí cũng không có, chỉ biết giết người, không phải Huyết Ma.”

Thẩm Nam Âm giải thích thêm: “Không cần lo lắng cho ta, ta có chừng mực, không sao cả.”

… Lảng tránh trách nhiệm thất bại, Trình Tuyết Ý nhìn Thẩm Nam Âm thành thạo xử lý huyết thi, vết thương trên xương bả vai tuy vẫn còn chảy máu, nhưng dường như không ảnh hưởng nhiều đến hắn.

“Trận huyết phong vừa rồi đã qua, tạm thời sẽ không xuất hiện nữa, bây giờ có thể vào thành rồi.”

Hắn không nói nhiều về Huyết Ma, thật ra Huyết Ma là một chủ đề nhạy cảm, chỉ xuất hiện một lần vào trăm ngàn năm trước, sau đó bị giam vào Phệ Tâm Cốc, chết ở đó.

Chuyện như vậy không cần Trình Tuyết Ý biết, biết quá nhiều sẽ gây ra phiền phức không cần thiết cho nàng, nàng cần được an toàn hơn.

Trình Tuyết Ý đuổi theo hắn, xem ra hắn biết đó không phải Huyết Ma, cũng không hề nghi ngờ nàng, vậy là tốt rồi.

Huyết thi quả thật dễ đối phó hơn Huyết Ma rất nhiều, Phó Tiêu Nhiên vì nóng lòng cứu người nên mới bị cắn, Thẩm Nam Âm và nàng đã có phòng bị từ trước, sẽ không trúng chiêu.

Đi về phía trước, nàng liếc nhìn đám người giả vẫn còn thoi thóp trong ảo thuật, tay nắm chặt kiếm, muốn giết hết bọn chúng.

Vừa định ra tay, nàng bỗng nhiên hoa mắt, khi nhìn rõ lại, phía sau đã không còn gì cả.

Lồng sắt, Ma tộc, tất cả dấu vết chiến đấu đều biến mất, nàng chỉ nhìn thấy bóng tối vô tận, ngay cả một cánh cửa cũng không có.

Ảo thuật? Hay là thủ thuật che mắt? Rốt cuộc là gì?

Trình Tuyết Ý tu luyện linh âm ảo thuật, việc khống chế ảo thuật đã đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, nếu thật sự là ảo thuật thì phải rất cao thâm mới có thể qua mắt được Thẩm Nam Âm, thậm chí suýt nữa lừa được cả nàng?

Người có thể làm được như vậy trong Tu Tiên giới đã chết từ lâu rồi.

Trong lòng Trình Tuyết Ý tràn ngập lạnh lẽo, khi Thẩm Nam Âm quay đầu lại nhìn, nàng vội vàng đuổi theo, thanh kiếm trên tay nàng vẫn còn dính máu, Thẩm Nam Âm vừa đi về phía trước vừa dùng pháp thuật giúp nàng lau sạch sẽ.

Trình Tuyết Ý đã quen với sự chu đáo của hắn, tự nhiên đón nhận, hai người sóng vai đi về phía trước, sau khi đi qua cổng thành, cảnh sắc trước mắt đột nhiên thay đổi.

Phệ Tâm Cốc vốn vắng vẻ bỗng nhiên trở nên náo nhiệt, từng làn hắc khí vấn vít như có linh tính, uốn lượn quanh những bóng người đột nhiên xuất hiện, cùng nhau đi về một hướng.

Trình Tuyết Ý hơi nheo mắt, nhìn về phía đó, là một tòa kiến trúc hoàn toàn xa lạ, ít nhất là khi nàng rời khỏi Phệ Tâm Cốc thì tuyệt đối không có.

Nàng thành tâm hỏi: “Đại sư huynh, đó là nơi nào?”

Người địa phương hỏi người ngoài, người ngoài liền đáp: “Hóa Phách Lâu.”

Trình Tuyết Ý đầy dấu chấm hỏi, nàng đứng giữa đám ma quỷ đang nhảy múa, tiếng nhạc kỳ quái vang lên, nhưng không hề có vẻ sợ hãi.

“Hóa Phách Lâu là để làm gì, đại sư huynh nhìn thấy nó khi nào?”

Nếu là lần trước nhìn thấy, vậy thì nó xuất hiện trong vòng 5 năm sau khi nàng rời đi.

Thẩm Nam Âm bình tĩnh nhìn nàng, một lúc sau mới nói: “Phải. Tên của nó được treo trên lầu, còn để làm gì, đến đó xem sẽ biết.”

Trình Tuyết Ý nhìn tấm biển tuyết trắng khắc ba chữ đỏ như máu, không cần Thẩm Nam Âm nói thêm cũng biết nơi này gọi là Hóa Phách Lâu.

… Thôi được rồi.

Biết thế đã nhìn thêm một chút, không hỏi tên này nữa!

Trình Tuyết Ý có chút nóng lòng, rất muốn biết nơi xuất hiện sau khi nàng rời đi rốt cuộc là gì, bước chân không tự chủ mà nhanh hơn, dù ma khí lượn lờ quanh người nhưng nàng không hề có chút sợ hãi hay do dự nào, tốc độ thậm chí còn nhanh hơn Thẩm Nam Âm.

Nàng không sợ.

Không hề sợ hãi.

Thẩm Nam Âm không khỏi nhớ đến lúc ở Vương Mẫu sơn, nàng cũng mạnh miệng nói không sợ những yêu thú kỳ dị xấu xí kia.

Hình như hắn không nên nghĩ nhiều về nàng, nàng là đệ tử Càn Thiên Tông, có chốn đi về trong sạch, từ lúc đến đây, nàng phán đoán rõ ràng, lý trí nhạy bén, giúp hắn giải quyết không ít phiền phức, còn khuyên được Phó Tiêu Nhiên rời đi. 

 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…
Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…
Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Đế Thai Kiều
Đế Thai Kiều
Ngu Ấu Ninh là một tiểu quỷ nhát gan danh xứng với thực, đã lang thang ở nhân gian hàng chục năm. Nàng biết rằng trong mỗi người, ai cũng có tâm sợ yêu ma, có lòng tôn…
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot