historybs.com - Đọc truyện online

Chương 67: Chương 67

Chương 67:

A Thanh chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày mình có cơ hội tiến vào nội môn, cũng không cho rằng mình thật sự có thể thành công.

“Ta chỉ cần không chết ở vòng tuyển chọn này là đã vui lắm rồi.” A Thanh chậm rãi nói: “Có thể vào nội môn hay không cũng phải thử một lần, ho dù kết quả không tốt, ta cũng không hối hận.”

Yêu cầu thấp nhất đối với đệ tử nội môn của Càn Thiên Tông chính là Trúc Cơ, Trình Tuyết Ý đã đạt đến rồi, nhưng A Thanh thì chưa, mấy ngày nay nàng không ngừng tăng tốc tu luyện, nhưng mới đạt đến Luyện Khí viên mãn, có thể Trúc Cơ hay không, còn phải xem có ngộ đạo trong lúc tuyển chọn hay không.

“Ta đã nói ngươi cứ làm hết sức mình là được.” Trình Tuyết Ý nói: “Đừng nói những lời chán nản đó, trước đây muốn vào Thái Huyền Cung ngươi cũng như vậy, cuối cùng chẳng phải cũng vào được sao? Ngươi phải tin tưởng bản thân mình, ngươi lợi hại hơn ngươi nghĩ nhiều.”

Từ khi nhập môn đến nay, người bạn tốt nhất của A Thanh chính là Tuyết Ý.

Tuyết Ý cũng là người duy nhất không chê bai xuất thân của nàng, luôn khen ngợi và giúp đỡ nàng.

“Cho dù là vì ngươi, ta cũng sẽ cố gắng, ta sẽ không nản lòng đâu, yên tâm đi.”

A Thanh nghiêm túc nói xong, khoác tay Trình Tuyết Ý, hai người cùng nhau đến địa điểm tập trung của vòng tuyển chọn.

Vì vòng tuyển chọn do Ngọc Bất Nhiễm phụ trách, nên địa điểm tập trung chính là đạo tràng của hắn.

So với Chân Võ đạo tràng mộc mạc, hào sảng, đạo pháp tự nhiên, thì Quảng Văn đạo tràng thật sự nguy nga tráng lệ, lầu các lấp lánh.

Tất cả đệ tử ngoại môn đến đây đều bị chấn động.

Trình Tuyết Ý và A Thanh đứng giữa đám đông, A Thanh đứng thẳng người, nhìn thẳng về phía trước, còn Tuyết Ý thì nghiêm túc quan sát tất cả những người tham gia tuyển chọn.

Hai người đến hơi muộn, mọi người cơ bản đã đến đông đủ, nàng cảm nhận khí tức của những người ở đây, trong đó có rất nhiều người đã vào nội môn nhưng vẫn chưa được sư tôn nào thu nhận nên học tập với các trưởng lão ở học đường, hôm naycũng đến đây để thể hiện, hy vọng có thể được chọn làm đệ tử thân truyền.

Trên ngoại môn là nội môn, trên nội môn là thân truyền, tu giới chính là một nơi có cấp bậc nghiêm ngặt.

Trình Tuyết Ý không để ai trong số các đệ tử ngoại môn vào mắt, nhưng mấy người đã vào nội môn kia thì khác.

Trong đó có ba người có tu vi gần với cảnh giới hiện tại của nàng nhất, hai nữ một nam, đều mang vẻ mặt tự tin.

Trình Tuyết Ý hiểu rõ trong lòng, cũng bắt đầu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, rất nhanh sau đó nàng liền nghe thấy tiếng chuông vang vọng mười một tiếng, ý là vòng tuyển chọn đệ tử nội môn khoá thứ mười một chính thức bắt đầu.

Các vị trưởng lão muốn thu nhận đồ đệ, hoặc phái đệ tử thân truyền đến xem vòng đầu tiên, hoặc tự mình xuất hiện, tuyển chọn nội môn ba mươi năm một lần, từ khi được thiết lập đến nay luôn là sự kiện trọng đại của Càn Thiên Tông.

Ngọc Bất Nhiễm là người chủ trì, hôm nay hắn mặc cẩm y bằng ngọc xanh, đeo ngọc bội bằng bạch ngọc, chân đạp hài đăng vân, khí chất cao quý của đệ tử thân truyền Tĩnh Từ Pháp Tông cùng vẻ đẹp đẽ cao sang của đạo quân Càn Thiên Tông được thể hiện một cách hoàn mỹ.

Hắn cụp mắt xuống, ánh mắt lướt qua đám đông các đệ tử, dù rất nhiều người, liếc mắt một cái cũng không nhìn thấy hết, nhưng hắn lại dễ dàng tìm thấy vị trí của Trình Tuyết Ý.

Ánh mắt dừng lại ở đó một chút, trước khi mở miệng, hắn lại không cam lòng nhìn về một hướng khác.

Các đệ tử đang kích động cũng đồng loạt nhìn theo hướng hắn, thấy Thẩm Nam Âm mặc bạch y như tuyết, tóc đen cài trâm gỗ.

So với Ngọc Bất Nhiễm ăn mặc lộng lẫy, Thẩm Nam Âm hôm nay lại càng giản dị hơn ngày thường.

Có lẽ là không muốn nổi bật, hắn thậm chí còn không cài trâm ngọc, cũng không dùng dây buộc tóc, chỉ dùng một cây trâm gỗ để búi tóc, nhưng hắn đứng ở đó, phong thái tự nhiên, không cần trang sức gì cũng đã nổi bật hơn những người ăn mặc lộng lẫy khác.

Thẩm Nam Âm gật đầu với Ngọc Bất Nhiễm, ý bảo mọi việc đã ổn thỏa, có thể bắt đầu.

Ngọc Bất Nhiễm lúc này mới mở miệng tuyên bố bắt đầu tuyển chọn.

Hắn lười nói dài dòng về quy tắc thi đấu, trực tiếp mở màn sáng cho mọi người tự xem, cho bọn họ mười lăm phút để ghi nhớ.

Lúc mới bắt đầu, Trình Tuyết Ý còn đọc lướt qua một lượt, nhưng sau đó liền hoàn toàn thất thần, nhìn chằm chằm Thẩm Nam Âm đang đứng bên cạnh, người còn thu hút hơn cả quy tắc thi đấu.

Thẩm Nam Âm đương nhiên cũng nhìn thấy nàng.

Đối với hắn mới chỉ gặp ba ngày trước, nhưng đối với Trình Tuyết Ý lại là đã mấy ngày không gặp.

Rất khó diễn tả cảm giác trong lòng, chỉ là ánh mắt cứ dán chặt vào người hắn không rời ra được, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một lượt vẫn chưa thấy đủ.

Thẩm Nam Âm hơi cúi đầu, chắc chắn rằng mình không có gì không ổn mới bước về phía trước vài bước, để nàng có thể nhìn rõ hơn một chút.

Ngọc Bất Nhiễm không vui trừng mắt nhìn qua, Trình Tuyết Ý nhún vai, đành phải thôi không nhìn nữa.

Đúng lúc này, quy tắc biến mất, Ngọc Bất Nhiễm chuẩn bị tuyên bố các vòng khảo hạch năm nay là gì, Trình Tuyết Ý vừa nghe được một chữ liền thấy có động tĩnh ở chỗ Thẩm Nam Âm.

Một tên đệ tử nội môn vội vàng chạy đến bên cạnh hắn, vẻ mặt nghiêm túc nói gì đó, Thẩm Nam Âm nhíu mày, bước nhanh rời đi theo hắn.

Thậm chí còn không thèm giải thích với Ngọc Bất Nhiễm.

Cũng không sao, hắn cầu còn không được, có hắn ở đây, còn cần Thẩm Nam Âm làm gì, thêm một người che chở sao?

Giống như hắn đã nói với Trình Tuyết Ý trước đó, sư tôn ghét những nhân tố không ổn định, không có người khiến sư tôn yên tâm ở bên cạnh, sư tôn sẽ không hoàn toàn yên tâm.

Thẩm Nam Âm chính là người đủ để khiến sư tôn yên tâm.

Ngọc Bất Nhiễm thở ra một hơi, đang định tiếp tục nói thì đột nhiên phát hiện Trình Tuyết Ý cũng biến mất trong đám đông.

Cái quái gì vậy?

Nàng đi đâu???

Vào thời khắc quan trọng này, nàng đừng có nổi hứng chạy đi nói chuyện yêu đương gì đó chứ!

Dù nghĩ thế nào thì nàng cũng không phải là người hồ đồ, rốt cuộc là có chuyện gì?

Sắc mặt Ngọc Bất Nhiễm thay đổi thất thường, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Lần trước nàng hỏi chuyện sư tôn thu nhận đồ đệ, phản ứng của Thẩm Nam Âm hoàn toàn trái ngược với hắn, sau đó không lâu hắn liền nhìn thấy hai người ôm nhau hôn hít.

Đêm đó hắn đến Bích Thủy Cung, ngoài việc vết thương cũ tái phát, còn ai biết là vì cái gì?

Không ai biết.

Hắn vẫn làm mọi việc bình thường, kéo dài thời gian bắt đầu tuyển chọn thêm mười lăm phút.

“Vừa rồi bổn quân thấy có vài người vẫn chưa xem kỹ quy tắc, cho các ngươi thêm mười lăm phút nữa, lần này không được phép phân tâm.”

Nói xong, Ngọc Bất Nhiễm bước xuống đài cao, thân ảnh nhanh chóng biến mất.

Trình Tuyết Ý chết tiệt kia rốt cuộc chạy đi đâu rồi, trong vòng mười lăm phút mà không quay lại, hắn thật sự sẽ không chờ nữa!

Trên thực tế, Trình Tuyết Ý rất biết chừng mực, có thể rời đi vào thời khắc quan trọng như vậy, nhất định là có chuyện cực kỳ quan trọng.

Đối với nàng lúc này, còn có chuyện gì quan trọng hơn?

Đương nhiên là Bạch Trạch Đồ.

Nàng nhìn khẩu hình của tên đệ tử đến tìm Thẩm Nam Âm, phán đoán ra từ khóa trong lời nói của hắn.

Bạch Trạch Đồ.

Nàng tuyệt đối không nhìn nhầm.

Bạch Trạch Đồ xảy ra vấn đề gì sao?

Trình Tuyết Ý lập tức lắc lục lạc, âm thanh linh hoạt nhỏ bé khiến mấy tên đệ tử xung quanh đều không chú ý đến nàng, nàng lặng lẽ bỏ chạy, đuổi theo hướng Thẩm Nam Âm rời đi.

Tuyển chọn còn một chút thời gian nữa mới bắt đầu, hy vọng Ngọc Bất Nhiễm có thể câu giờ, đợi nàng làm rõ chuyện Bạch Trạch Đồ rồi sẽ lập tức quay lại.

Thẩm Nam Âm đi theo tên đệ tử truyền tin chạy một mạch đến bậc thang bên ngoài Thanh Hư Các, vừa hay gặp Phó Tinh Hoa ở đó.

Nhắc đến chuyện Thận Yêu và Ma tộc, Vô Dục Thiên Cung giờ phút này rối loạn vô cùng, nàng không thể giúp được gì, ngược lại còn thêm phiền, nhìn nàng có vẻ mệt mỏi, sắc mặt cũng không tốt lắm.

Thấy Thẩm Nam Âm đến, Phó Tinh Hoa vội vàng tiến lên vài bước, khom người hành lễ: “Đại sư huynh đã xả thân nhảy xuống Tuyệt Tình Tuyền cứu mạng ta, lại còn giúp ta an hồn chiêu hồn, huynh đi gấp quá, Tinh Hoa chưa kịp nói lời cảm tạ.”

Thẩm Nam Âm dừng lại ở một khoảng cách nhất định với nàng, khẽ nâng tay nói: “Thánh nữ không cần đa lễ, Thánh tử thế nào rồi?”

Đúng vậy, lần này Phó Tinh Hoa đến là đi cùng ca ca nàng.

Sau khi nàng xảy ra chuyện, huynh trưởng liền không rời nàng nửa bước, nhưng kỳ thật nàng được cứu rồi cũng không có gì đáng ngại, ngược lại ca ca nàng thì không ổn lắm.

Trên mặt nàng lộ vẻ xấu hổ áy náy.

“…Huynh trưởng được Pháp Tông sắp xếp ở Thính Kinh đường.” Phó Tinh Hoa đỏ mắt, hai tay siết chặt trong tay áo rộng, xấu hổ cúi đầu: “Đại sư huynh, xin lỗi, huynh muội chúng ta đã làm phiền huynh rất nhiều lần, ta thật sự…”

“Chuyện nhỏ thôi, không cần để ý, ta đi xem Thánh tử, ngươi mới tỉnh lại không lâu, thân thể cần phải hồi phục, hãy nghỉ ngơi cho tốt, Thánh tử sẽ không sao đâu.”

Phó Tiêu Nhiên vì cứu muội muội mà thân thể bị ma khí xâm nhiễm, mặc dù đã nhanh chóng được cứu viện và chữa trị, nhưng vẫn không thể loại bỏ hoàn toàn.

Từng đợt ma khí như thư cốt chi độc, mấy ngày nay không những không thấy chuyển biến tốt đẹp, mà còn ăn sâu vào cơ thể hắn, khiến hắn đau đớn vô cùng.

Phó Tinh Hoa vốn không muốn làm phiền Thẩm Nam Âm, nhưng trong thiên hạ, nếu nói thứ gì có lực sát thương mạnh nhất đối với ma khí, thì chỉ có Bạch Trạch đồ của Càn Thiên Tông. 

 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến…
Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Đế Thai Kiều
Đế Thai Kiều
Ngu Ấu Ninh là một tiểu quỷ nhát gan danh xứng với thực, đã lang thang ở nhân gian hàng chục năm. Nàng biết rằng trong mỗi người, ai cũng có tâm sợ yêu ma, có lòng tôn…
Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot