historybs.com - Đọc truyện online

Chương 140: Chương 140

Chương 140:

Hắn đã từng chứng kiến nàng thận trọng với Lục sư thúc như thế nào, ngay cả hắn cũng bị cảnh giác đuổi đi, chỉ tin tưởng bản thân mình.

Một người cẩn thận như nàng chắc chắn đã bị lừa dối và tổn thương rất nhiều lần mới trở nên như vậy.

Phệ Tâm cốc ban đầu có lẽ chỉ có Huyết Ma nhất tộc, nhưng năm tháng trôi qua, oán niệm lan tràn, ma quỷ hoành hành, những ngày tháng sau khi nàng sinh ra chắc chắn không dễ dàng gì.

Những gì nàng trải qua đã tạo nên nàng của ngày hôm nay, nàng cũng không còn cách nào khác.

Nàng không phải cố ý.

Thẩm Nam Âm lấy lại bình tĩnh, thấy Trình Tuyết Ý dường như mỉm cười.

“Đại sư huynh, nếu ta thật sự có chuyện gì, huynh đừng đau buồn, hãy mang theo di nguyện của ta mà sống, giúp ta chăm sóc mẫu thân, cố gắng đừng để bà biết tình hình của ta.”

Nàng muốn đưa tay sờ mặt hắn, nhưng giơ tay lên vài lần cũng không có sức.

Lúc nàng đang định bỏ cuộc, Thẩm Nam Âm chủ động cúi xuống, nắm lấy tay nàng đặt lên mặt mình.

“… Có huynh thật tốt.”

Nàng đau đến mức đầu óc choáng váng, lòng bàn tay nhẹ nhàng ấn lên khuôn mặt ấm áp của hắn.

“Đừng để mẫu thân biết ta đã chết, hãy để bà nghĩ rằng ta đi du lịch, hoặc đi làm việc gì khác, rồi sẽ có một ngày trở về…”

“Mạng của bà là do ta đánh đổi bằng chính mình, nếu huynh không thể giúp ta giữ lại bà, ta chết cũng uổng công.”

Nói đến đây, Trình Tuyết Ý cười ngây ngô: “Đại sư huynh, có phải huynh rất hận ta không, đến lúc này rồi, ta vẫn còn ép buộc huynh.”

Nước mắt theo nụ cười của nàng chảy xuống, Trình Tuyết Ý nhẹ nhàng nói: “Nhưng đại sư huynh, ta chỉ có huynh, ta cũng không muốn như vậy, nhưng ta chỉ có huynh, ta chỉ tin tưởng huynh.”

Thẩm Nam Âm mạnh mẽ giữ chặt vai nàng, chậm rãi xoay người nàng lại.

Trình Tuyết Ý nằm sấp trên giường gỗ, đầu hơi nghiêng, mơ màng nhìn hắn.

Nàng còn muốn nói gì đó, bên tai liền vang lên giọng nói bình tĩnh của Thẩm Nam Âm: “Nếu vẫn tiếp tục nói di ngôn, vậy thì không cần nói nữa.”

Trình Tuyết Ý im lặng, bởi vì giọng điệu bình tĩnh pha lẫn chút không vui của hắn.

“Đại sư huynh…” Nàng cảm nhận được cảm xúc của hắn, chậm rãi mở to mắt: “Huynh… nghĩ ra cách rồi?”

Thẩm Nam Âm cẩn thận cởi bỏ quần áo của Trình Tuyết Ý, tấm lưng mảnh mai yểu điệu của nàng nhanh chóng lộ ra trong không khí.

Nàng bị lạnh nên khẽ run lên, Thẩm Nam Âm đưa tay đặt lên vị trí của thần ấn, nhìn Bạch Trạch đồ bắt đầu chuyển sang màu đen vì hấp thụ toàn bộ sức mạnh của nàng.

“Còn có thể có cách nào khác?” Trình Tuyết Ý vội vàng nói: “Đại sư huynh, huynh không thể dùng bản thân để thay thế ta, thân thể của huynh hiện tại căn bản không thể nào tiếp nhận được Bạch Trạch đồ.”

Thẩm Nam Âm nói: “Muội nhầm rồi, ta chưa muốn chết.”

Vất vả lắm mới đợi đến ngày tình cảm được đền đáp, còn chưa trôi qua một ngày, hắn không chấp nhận bất kỳ hình thức sinh ly tử biệt nào.

Ai chết cũng không được.

“… Đại sư huynh, huynh muốn làm gì?”

Trình Tuyết Ý nảy ra một ý nghĩ không thể tưởng tượng nổi, trước đây, nàng chưa từng nghĩ đến điều này, bởi vì nàng cảm thấy không thể nào.

Nhưng nhìn thấy sườn mặt bình tĩnh như nước của Thẩm Nam Âm trong tầm mắt mơ hồ, nàng bỗng nhiên chấn động.

“Chẳng lẽ huynh…” Nàng không dám tin nói: “Huynh muốn…”

Thẩm Nam Âm đột nhiên che mắt nàng lại, xoay đầu nàng sang một bên.

“Đừng cử động, nằm yên ở đó một chút, sẽ rất nhanh thôi.”

Lưng Trình Tuyết Ý khẽ giật hai cái, Thẩm Nam Âm đưa tay nhẹ nhàng v.uốt ve xương bướm của nàng, trấn an nói: “Sẽ rất nhanh thôi.”

Rất nhanh.

Lúc này Trình Tuyết Ý hoàn toàn chắc chắn hắn muốn làm gì.

Nếu muốn tiếp nhận Bạch Trạch đồ vào thời điểm mấu chốt này rất khó hoàn thành, cho dù hoàn thành cũng sẽ có người phải trả giá bằng mạng sống.

Dùng cách khác để giúp đỡ bồi bổ Bạch Trạch đồ cũng vô dụng, linh lực mạnh mẽ của một người sống lại có thể rung chuyển trời đất, cho dù là Độ Kiếp đại năng đến cũng có thể bị hút cạn, Trình Tuyết Ý và Thẩm Nam Âm cộng lại có lẽ miễn cưỡng đủ, nhưng đó là cục diện lưỡng bại câu thương, chi bằng một người đi tìm chết còn hơn.

Như vậy chỉ còn lại một lựa chọn không thể nhất nhưng cũng có cơ hội sống sót nhất.

Hủy diệt Bạch Trạch đồ.

Chỉ mới nghĩ đến năm chữ này, Trình Tuyết Ý đã cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Không phải vì bản thân, mà là vì Thẩm Nam Âm.

“Đây là chí bảo của Càn Thiên tông.” Nàng cố gắng ngăn cản, nắm lấy tay hắn nói: “Thẩm Nam Âm, huynh điên rồi, nếu huynh thật sự làm như vậy, sẽ không bao giờ có thể quay đầu lại được nữa!”

Càn Thiên tông đã hy sinh bao nhiêu tổ tiên, trả giá bao nhiêu mới vẽ xong Bạch Trạch đồ?

Vậy mà mấy vạn năm sau, Thẩm Nam Âm lại muốn tự tay hủy hoại nó?

Ngay cả một ma nữ như Trình Tuyết Ý cũng không nỡ.

Nàng thở hổn hển, tăng thêm lực đạo, ngăn cản hắn tiếp tục: “… Ta biết huynh không màng danh lợi, mất đi địa vị cũng sẽ không sống chết đòi. Nhưng nếu thật sự bị đuổi khỏi Càn Thiên tông, bị tất cả đồng môn và tiền bối oán hận trách cứ, huynh sẽ không chịu đựng nổi.”

Trình Tuyết Ý vẫn rất hiểu Thẩm Nam Âm.

Trước đây, tất cả những lần nàng lợi dụng hay phản bội hắn đều dẫm lên điểm yếu nhất của Thẩm Nam Âm.

Nhưng không cắt đứt con đường sống của hắn ở tu chân giới và Càn Thiên tông.

Hắn vẫn còn cơ hội để bù đắp.

Nhưng lần này thì khác, nếu Bạch Trạch đồ bị hủy trong tay bọn họ, hắn sẽ không còn đường lui nữa.

Người bên cạnh cúi người xuống, nắm lấy tay nàng, nhẹ giọng nói bên tai nàng: “Từ khi ta chọn nàng, ta đã không còn nghĩ đến chuyện quay đầu lại.”

“Đến hôm nay, điều duy nhất ta muốn chỉ là khi nàng muốn quay đầu lại, sẽ có người đứng bên cạnh nàng.”

Trong hai người bọn họ, người cần quay đầu lại chưa bao giờ là Thẩm Nam Âm.

Mà là Trình Tuyết Ý.

Hắn sẽ không quay đầu lại, cũng đã không còn cơ hộ đó nữa.

Từ khi hắn bắt đầu viện cớ cho những lời dối trá chồng chất của nàng thì đã không còn cơ hội đó nữa.

Giọng nói của Thẩm Nam Âm vừa dứt, hắn không chút do dự hoá thành linh kiếm, đâm vào vị trí thần ấn Bạch Trạch đồ sau lưng Trình Tuyết Ý.

Bạch Trạch đồ là chí bảo của Càn Thiên tông, Hồng Trần Kiếm là kiếm của tổ tiên, không thể dùng kiếm của tổ tiên để hủy đồ, vậy thì chỉ có thể dùng chính bản thân hắn.

Trên lưng Trình Tuyết Ý lạnh toát, nàng lập tức cong người lên, trong nháy mắt hiểu ra tại sao Thẩm Nam Âm lại tự tin nói sẽ rất nhanh thôi.

Hắn đã tu luyện Băng Tâm kiếm quyết đến tầng thứ mười.

Không ngờ hắn tu thành.

Băng Tâm kiếm quyết tổng cộng có mười tầng, vạn năm trước, tổ sư Càn Thiên tông phi thăng đã tu luyện đến tầng thứ mười ngay trước khoảnh khắc phi thăng, sau đó không còn ai có thể đạt đến cảnh giới này nữa.

Lục Bỉnh Linh hơn một ngàn tuổi nhưng vẫn ở tầng thứ chín, khó có thể đột phá, trước khi ngã xuống, sợ rằng ông ta cũng không có cơ hội chạm đến tầng thứ mười.

Nghe nói Băng Tâm kiếm quyết tu luyện đến tầng thứ mười sẽ thực sự vượt qua sinh tử, trở thành Địa Tiên, chỉ còn nửa bước nữa là phi thăng.

Với tu vi này, việc hủy diệt một bức Bạch Trạch đồ chưa hấp thụ xong lực lượng không phải là chuyện khó.

Trình Tuyết Ý rõ ràng cảm thấy cơn đau đang giảm dần, tinh thần nàng trở nên hoảng hốt, ánh sáng trước mắt trở nên vỡ vụn, như thể một tấm gương bị vỡ, từng tia sáng phát ra từ những mảnh vỡ, nàng nhận ra đó là những mảnh vỡ của Bạch Trạch đồ.

Trình Tuyết Ý chưa từng cảm thấy hối hận như vậy.

Nàng chưa bao giờ chịu thiệt thòi, cho dù làm sai cũng không muốn cúi đầu, cho đến nay cũng chưa từng thực sự nói lời xin lỗi với Thẩm Nam Âm.

Nhưng lúc này nàng không chịu đựng nổi nữa.

Nước mắt nàng tuôn rơi, nắm chặt vạt áo, nghẹn ngào nói: “Thực xin lỗi…”

“Đại sư huynh, thực xin lỗi…”

“Ta sau này… sau này sẽ không lừa huynh nữa…”

Thẩm Nam Âm không xuất hiện.

Bạch Trạch đồ sau lưng nàng vẫn đang không ngừng vỡ vụn, chí bảo hiếm có trên đời này cứ như vậy bị hắn phá hủy.

Không biết qua bao lâu, Trình Tuyết Ý ngồi dậy từ trong yên lặng, vừa định quay đầu lại liền có người dùng áo ngoài khoác lên người nàng.

Vừa rồi nàng mình trần, quả thực cần che chắn một chút.

Trình Tuyết Ý nhìn theo đôi tay trên áo ngoài, thấy mái tóc rối bù và dây buộc tóc lỏng lẻo của Thẩm Nam Âm.

Nàng ngẩn người, chóp mũi và mắt đều đỏ hoe, muốn nói gì đó nhưng lại không phát ra tiếng.

Cuối cùng, Thẩm Nam Âm chủ động mở miệng, đến gần hơn một chút nói: “Nói lời phải giữ lấy lời, biết không?”

Trình Tuyết Ý ngây ngốc nhìn hắn.

Thẩm Nam Âm nhìn nàng đầy ẩn ý, nhẹ nhàng nói: “Sau này không được lừa ta nữa, biết chưa?”

Trình Tuyết Ý chấn động, cảm xúc bỗng chốc bùng nổ, nhào vào lòng hắn liên tục nói xin lỗi, nước mắt nhanh chóng làm ướt vạt áo và tóc hắn.

“Huynh không cần phải như vậy, đại sư huynh, thật sự không cần phải như vậy…”

Nàng nghẹn ngào nói, giọng nói tràn đầy hối hận, có thể khiến một người như nàng hối hận đến mức này, Thẩm Nam Âm quả thực có bản lĩnh.

Hắn cũng đã thực sự trả giá tất cả những gì hắn có thể.

Bên tai vang lên tiếng thở dài, Trình Tuyết Ý nghe thấy người đang ôm mình lẩm bẩm: “Ta làm sao có thể trơ mắt nhìn muội đau đớn đến chế chứ?”

“Đó mới là điều ta không thể làm.”

Ngực Thẩm Nam Âm đau nhói, cố nén máu trào lên khóe miệng, một lúc lâu sau mới lại mở miệng: “Không sao, vẫn còn thời gian, tổ tiên làm được, ta cũng có thể làm được.”

Trình Tuyết Ý lùi người ra sau, ngơ ngác nhìn hắn.

Ý hắn là…

Thẩm Nam Âm lau nước mắt cho nàng, vuốt lại mái tóc rối bù, ôn hòa nói: “Bạch Trạch đồ không còn thì tạo ra một chí bảo khác là được. Dùng thứ tốt hơn để thay thế, người khác sẽ không có gì bất mãn, đúng không?” 

 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…
Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…
Đế Thai Kiều
Đế Thai Kiều
Ngu Ấu Ninh là một tiểu quỷ nhát gan danh xứng với thực, đã lang thang ở nhân gian hàng chục năm. Nàng biết rằng trong mỗi người, ai cũng có tâm sợ yêu ma, có lòng tôn…
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến…
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot