historybs.com - Đọc truyện online

Chương 150: Chương 150

Chương 150:

“Ngươi vậy mà biết ta muốn gì, không uổng công chúng ta quen biết một hồi.” Trình Tuyết Ý cảm khái: “Phó Tiêu Nhiên, ngươi cũng không tệ.”

Phó Tiêu Nhiên hoàn toàn ngây ngốc, khi hoàn hồn lại, hắn đã cùng Trình Tuyết Ý trở về Vô Dục Nhai.

“Ma Linh Châu đó là giả, dù chỉ là một mảnh nhỏ nhưng linh lực cũng không ít, ta đã thử phương pháp kéo dài sinh mệnh mà phụ thân để lại, không chắc chắn có thành công hay không, nhưng hẳn là có hy vọng.”

Trình Tuyết Ý thành thật bẩm báo: “Ngươi hãy đưa Thánh nữ đi, rời xa thị phi của tu giới, tìm một nơi linh khí dồi dào để tĩnh dưỡng, một ngày nào đó, nàng sẽ tỉnh lại.”

Phó Tiêu Nhiên nhìn muội muội đang ngủ say, bắt mạch cho nàng, cảm nhận được nhịp đập mềm mại mà mạnh mẽ kia.

Nàng còn sống, sẽ không dễ dàng chết đi, bọn họ thật sự có hy vọng.

Hốc mắt Phó Tiêu Nhiên nóng lên, hắn ngẩng đầu muốn nói gì đó, lại phát hiện bên cạnh đã không còn ai.

Hắn chậm chạp nhìn ra cửa, chỉ kịp nhìn thấy một chút tàn ảnh của Trình Tuyết Ý.

Chân Võ Đạo Quân đang bị chúng ma truy lùng, Thiên Ma hiện tại cũng đã biến mất, Trình Tuyết Ý thật sự nên rời đi càng sớm càng tốt để đảm bảo an toàn cho Chân Võ Đạo Quân.

Phó Tiêu Nhiên không nói rõ được cảm giác trong lòng mình, hắn nghĩ, có lẽ là vì mang ơn cứu mạng mà không thể báo đáp, cảm giác áy náy và tội lỗi này khiến hắn khó có thể an tâm dẫn muội muội lánh nạn.

Nhưng với tình hình trước mắt, hắn không có lựa chọn nào khác.

Đến gần Càn Thiên Tông, Thẩm Nam Âm dừng kiếm, ngoái đầu nhìn lại tầng mây đen mênh mông.

Đó đều là Ma tộc đang mai phục.

Thiên Ma bảo bọn họ đến truy lùng hắn, nhưng bản thân hắn lại không đến, e rằng đã nhận ra ở chỗ này căn bản không có Ma Linh Châu.

Trình Tuyết Ý một mình đối mặt với Thiên Ma, hẳn là có nắm chắc, cho nên mới bảo hắn rời đi.

Nàng chắc chắn cũng đã tính đến khả năng Thiên Ma không đến truy lùng hắn.

Không thể dẫn hổ ly sơn, vậy dẫn bầy sói đi cũng không tệ.

Thẩm Nam Âm rút kiếm, không định lãng phí thời gian nữa, bắt đầu lấy một địch vạn ở một nơi cách Càn Thiên Tông một khoảng cách.

Đây là một việc rất khó.

Nhưng nhất định phải làm được.

Thiên Ma đã bại lộ át chủ bài, mang theo nhiều người đến, chắc chắn sẽ không về tay không.

Hắn và Trình Tuyết Ý, ít nhất có một người phải thua trong tay đối phương.

Thiên Ma không đến truy lùng hắn, đủ thấy mục tiêu hàng đầu lần này là Trình Tuyết Ý, hắn phải nhanh chóng giải quyết rắc rối ở đây rồi quay lại giúp nàng.

Tuy rằng nơi này gần Càn Thiên Tông, nhưng lại đầy chướng khí, hẻo lánh ít người qua lại, thật sự là nơi chôn xương tốt cho Ma tộc.

Kiếm ý của Thẩm Nam Âm hóa linh, kiếm linh gợn sóng tạo ra một vùng hồ yên tĩnh, chúng ma dường như rơi vào trong hồ, khi hoàn hồn lại, một nửa Ma tộc đã bị Hồng Trần Kiếm chém đứt ngang hông.

Một nửa Ma tộc chết đi, ma khí hỗn loạn tản ra, mây đen ùn ùn kéo đến, Càn Thiên Tông nhất định sẽ có người phát hiện ra dị thường.

Và đó chính là A Thanh.

Tu vi của nàng không cao, nhưng kể từ khi Tuyết Ý xảy ra chuyện, nàng vẫn luôn nỗ lực.

Nàng để ý đến tình hình bên ngoài hộ sơn đại trận hơn bất kỳ ai, rất hy vọng có thể sớm biết được tin tức của Tuyết Ý.

Vì lo lắng cho sự an nguy của Tuyết Ý, nàng ngày đêm không dám chợp mắt, cho nên khi chiều tà buông xuống, màu sắc của những đám mây trên trời đậm hơn ngày thường, nàng đã nhạy bén nhận ra điều bất thường.

Nàng nên báo cho cấp trên, ít nhất là nói cho Ngọc Bất Nhiễm để dẫn người đi hỗ trợ.

Nhưng đi được nửa đường, nàng lại nghĩ liệu làm vậy có gây thêm rắc rối cho Tuyết Ý hay không.

Hiện giờ thái độ của tu chân giới vẫn còn rất mơ hồ, dù Tĩnh Từ Pháp Tông đã giam cầm Cugn chủ Vô Dục Thiên Cung, nhưng cũng không thấy bọn họ sẽ hòa giải với Ma tộc, thật sự hợp tác với Tuyết Ý.

Chuyện chưa đến hồi kết, Trình Tuyết Ý thân là Ma tộc sẽ luôn ở thế bị động, nàng tự tiện mang người của Càn Thiên Tông đến hỗ trợ, lỡ như đám mây đen kia có liên quan đến Tuyết Ý, chẳng phải là sẽ mang đến tai họa cho Tuyết Ý sao.

Không được.

Cuối cùng A Thanh cắn răng từ bỏ việc gọi người, một mình đi đến trước hộ sơn đại trận.

Hộ sơn đại trận vẫn chưa được mở hoàn toàn, nó đang trong trạng thái khó vào dễ ra.

Đương nhiên, đó là đối với người không bị hạn chế tự do.

A Thanh không phải nhân vật quan trọng gì ở Càn Thiên Tông, đúng là có người vì mối quan hệ trước đây của nàng và Tuyết Ý mà muốn giam giữ nàng, nhưng Ngọc Bất Nhiễm đang ở trên cao, hiện giờ hắn là người có khả năng trở thành Tông chủ nhất, ai dám đắc tội hắn?

Cho nên A Thanh sống cũng coi như ổn định, không bị hạn chế tự do.

Nhưng thân là đệ tử Càn Thiên Tông, tự ý rời khỏi tông môn là điều không được phép, nàng lén lút ra ngoài, không bao lâu nữa người trong tông sẽ phái người đến bắt nàng.

A Thanh đã nghĩ kỹ rồi, trước khi người đến bắt nàng, nàng sẽ làm rõ chuyện gì đã xảy ra, nếu không liên quan đến Tuyết Ý thì mặc kệ bọn họ muốn bắt, nếu có liên quan đến Tuyết Ý, nàng không giúp được cũng sẽ không gây thêm phiền phức mà nhanh chóng rời đi.

Độn thổ đến nơi ma khí ngập trời, A Thanh chui từ dưới đất lên, cẩn thận quan sát tình hình trên không, rất nhanh liền phát hiện nơi này không có bóng dáng của Tuyết Ý, chỉ có kiếm ý quen thuộc của đại sư huynh.

May Tuyết Ý không có ở đây, ma khí ngập trời này không liên quan đến Tuyết Ý.

A Thanh vừa thở phào nhẹ nhõm, khi thấy rõ Thẩm Nam Âm đang bị vô số Ma tộc vây công thì lại đột nhiên lo lắng.

Đại sư huynh một mình ở chỗ này, Tuyết Ý chắc chắn bị cản chân nên mới không thể đến hỗ trợ. Nghĩ đến việc lát nữa sẽ có người Càn Thiên Tông đến, A Thanh liền cắn răng xông lên trời, tham gia vào trận chiến, có thể giúp được chút nào hay chút đó.

Thẩm Nam Âm là người đầu tiên phát hiện ra nàng, vừa mở miệng đã muốn bảo nàng rời đi, nhưng Ma tộc dùng chiến thuật biển người, dù hắn có mạnh đến đâu cũng trở tay không kịp, một câu nói phải ngắt quãng mấy lần mới nói xong.

“Trần sư muội, đừng đến đây, đi ra ngoài!”

Thẩm Nam Âm muốn tự mình hoàn thành.

Dù có khó khăn hơn một chút, ít nhất cũng không gây thêm phiền phức cho đồng môn.

Chính hắn đã lựa chọn con đường này, mặc dù biết đồng môn nhất định sẽ giúp hắn, nhưng hắn không muốn bọn họ vì vậy mà gặp nguy hiểm.

Bọn họ vốn có thể không phải đối mặt với loại nguy hiểm này.

Sự xuất hiện của A Thanh thật sự là ngoài ý muốn.

Hắn ra sức muốn nàng quay về, nhưng A Thanh không đồng ý.

“Đại sư huynh, đã đến lúc này rồi, ngươi đừng phân tâm để khuyên ta nữa!”

Đây là lần đầu tiên trong đời A Thanh kiên quyết như vậy, không còn dáng vẻ sợ hãi run rẩy khi nói chuyện với hắn như trước nữa.

“Lát nữa sẽ có người của tông môn đến bắt ta, sau khi bọn họ biết tình hình ở đây nhất định sẽ đến giúp chúng ta, ngươi cố gắng lên!”

Nàng một lòng muốn giúp đỡ, ý tưởng là tốt, cũng đã dốc hết sức lực.

Nhưng đám Ma tộc này quá hung hãn, tu vi cao, số lượng lại đông, A Thanh không thể chỉ lo chạy trốn, nàng đến để hỗ trợ, dù sao cũng phải làm được chút gì đó mới được.

Nàng dẫn một đám Ma tộc xuống đất, dùng độc dược khống chế bọn chúng, giết chết mười mấy tên.

Máu bắn tung tóe khắp người nàng, nàng cảm thấy mình có thể làm được, đồng thời cũng chọc giận những Ma tộc đang đuổi theo.

“Một tiểu tu Kim Đan, đúng là tự tìm đường chết!”

Chúng ma hỗn loạn, ập đến A Thanh trong bóng tối, A Thanh cầm linh kiếm, cắn rách ngón tay, né tránh sát chiêu của chúng bằng độn thổ mấy lần, lại một lần nữa giết chết chúng trong gang tấc.

Nhìn máu trên linh kiếm, A Thanh không những không sợ hãi mà còn rất vui mừng.

Nàng nghĩ, nếu Tuyết Ý thấy cảnh này sẽ khen nàng lợi hại như thế nào, nghĩ đến đây nàng liền phấn chấn.

Nhưng đúng vào lúc này, phong vân trên bầu trời đột nhiên biến đổi, một nam nhân cưỡi phi mã màu đen lạnh lùng nhìn xuống, thấy A Thanh đang ra sức giết địch.

A Thanh cũng chú ý đến đối phương, nàng nhìn thấy áo choàng của hắn, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.

Rất nhanh, dự cảm này đã trở thành hiện thực.

“Con kiến hôi vướng víu.”

Nam nhân tùy ý phất tay, thực lực vượt xa chúng ma.

Yết hầu A Thanh như bị bóp nghẹt, không thể thở nổi trong giây lát.

Cơ thể nàng co giật ngã xuống, mặt đất lạnh lẽo áp vào lưng nàng, nàng thấy người giết nàng hản nhiên lướt qua, phóng ra một luồng ma khí về phía Thẩm Nam Âm đang bị sa lầy vào trận chiến, không rảnh lo đến nơi này.

A Thanh hét lên một tiếng, dốc toàn bộ sức lực còn sót lại của mình.

Linh quang thuần khiết đánh lên ma khí, thật sự giống như con kiến hôi.

Nhưng chính nhờ luồng sáng mỏng manh này đã khiến Thẩm Nam Âm nhận ra Thiên Ma đã đến, kịp thời chặn lại luồng ma khí trí mạng kia.

Thẩm Nam Âm cúi đầu nhìn khu rừng dưới mây, tầm mắt thay đổi nhiều lần, thấy rõ bàn tay đang buông thõng của A Thanh.

Nàng ngã xuống mặt đất đầy máu của Ma tộc, bàn tay mềm mại lặng lẽ rơi xuống đất.

Thẩm Nam Âm biến sắc, đang định hành động thì một giọng nói đầy phẫn nộ vang lên.

“A Thanh!!”

Lúc này Trình Tuyết Ý đã đuổi đến, kiếm đến trước người, một kiếm đánh Thiên Ma đang cưỡi phi mã xuống ngựa.

“Ngươi dám làm nàng bị thương! Ngươi dám làm nàng bị thương!”

Ánh mắt Trình Tuyết Ý lạnh lẽo, đáy mắt và trên thân kiếm đều là sát ý đẫm máu.

“—— Thiên Ma, ta mặc kệ ngươi là cái thá gì, hôm nay nhất định phải giết ngươi!” 

 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Đế Thai Kiều
Đế Thai Kiều
Ngu Ấu Ninh là một tiểu quỷ nhát gan danh xứng với thực, đã lang thang ở nhân gian hàng chục năm. Nàng biết rằng trong mỗi người, ai cũng có tâm sợ yêu ma, có lòng tôn…
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến…
Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot