Điều mà Flory dù thế nào cũng không ngờ tới, chính là vị quân thư mà hắn vốn cho rằng sẽ vĩnh viễn độc thân, không cần bất kỳ trùng đực nào làm bạn, vậy mà ở giai đoạn cuối đời, lại dứt khoát kiên quyết mà chọn nắm tay cùng một vị trùng đực trẻ tuổi.
Người ngoài đều nói, Klein và Fleming liên hôn, chẳng qua là một cuộc liên hôn chính trị hết sức bình thường.
Flory lại biết, nếu không phải thật lòng thích, Alessio Klein tuyệt đối sẽ không đồng ý món làm ăn thua lỗ này.
Quân bộ đối với Alessio quan trọng sao?
Đương nhiên quan trọng.
Nhưng sự quan trọng này, thật ra cũng có giới hạn.
Trùng chết như tro bụi, nói cho cùng, trước mặt mệnh đề vĩnh hằng là cái chết, thế lực khi còn sống của trùng, lý tưởng chính trị, thật sự quá đỗi mỏng manh, không đáng nhắc tới.
Nếu Alessio ban đầu đồng ý liên hôn, là vì trong tình huống cho phép, tiện tay cho quân bộ sắp xếp một con đường lui; vậy thì sau đó mỗi khi Alessio đưa ra nhượng bộ trong các cuộc đàm phán với Fleming, hiển nhiên là muốn khi còn sống, tận khả năng hộ giá hộ tống cho vị kia các hạ.
Là trùng đi theo, Flory đối với điều này cũng không dị nghị.
Chỉ là mỗi khi nhìn thấy vị kia các hạ dễ dàng tác động cảm xúc của nguyên soái, tuy là một phó quan không thích bát quái, cũng không khỏi sinh ra một chút tò mò đối với vị trùng đực chưa từng gặp mặt kia ——
Cũng không biết vị trùng đực thuần phục chủ trùng quân bộ của bọn họ, đến tột cùng là dạng tồn tại như thế nào?
Đương nhiên.
Tò mò thì tò mò, phó quan cũng sẽ không cho phép đám quân thư trước mắt làm càn.
Đây chính là hùng chủ tương lai của nguyên soái Klein, đừng nói Klein nguyên soái có để ý hay không, chính là hắn – phó quan này – cũng không thể tùy ý đám nhãi ranh này vây xem đánh giá trùng đực của nguyên soái, ở quân bộ cấp bậc nghiêm ngặt này, hành vi khinh mạn như vậy, khác gì mạo phạm bản thân nguyên soái?
Nghĩ đến đây, phó quan vẫy vẫy tay, không kiên nhẫn nói: “Cút cút cút, mau xéo hết cho ta, còn lảng vảng nữa, các cậu cũng đừng đi nữa, vừa lúc tinh cầu năng lượng mới thiếu vài thợ mỏ, ta thấy mấy cậu rảnh rỗi đến phát đau trứng thì rất hợp.”
Không thể không nói, lời uy hiếp này vô cùng hiệu quả.
Phó quan vừa dứt lời, đám quân thư liền lập tức giải tán.
Chỉ để lại hai vị thật sự phụ trách canh gác ở cửa phòng đãi khách, bị đám quân thư dặn dò mấy trăm lần, giao cho gánh nặng:
“Huynh đệ tốt, tiếp theo nhờ cả vào cậu.”
“Ảnh chụp! Huynh đệ, đừng quên chụp ảnh! Chính diện không được thì cho xem nghiêng nghiêng cũng được mà! Hỏi mấy con trùng cái đi quan hệ hữu nghị ở thánh địa lần trước, bọn họ cũng chỉ biết nói mỗi ‘wow’, tốt xấu cũng cho bọn ta cơ hội nhìn nghiêng một cái đi!”
……
Thấy đám quân thư người một câu tôi một câu, rất có vẻ càng nói càng quá đáng, phó quan không thể nhịn được nữa, trực tiếp gọi người gác cổng hôm nay đến, đuổi một lũ quân thư luyến tiếc ra ngoài.
Phó quan chỉ coi đám quân thư đến xem náo nhiệt — thật đúng là oan cho bọn họ.
Trên thực tế, giờ phút này, không chỉ quân thư bản bộ, ngay cả quân thư các chi bộ cách xa nhau năm ánh sáng, cũng hẹn nhau canh ở trước máy tính, lo lắng chờ tin tức từ hiện trường bản bộ, muốn nắm bắt diễn biến trực tiếp liên quan đến hôn sự của nguyên soái.
Lúc ban đầu biết nguyên soái nhà mình bắt cóc Hùng Tử đối thủ một mất một còn, quân thư đương nhiên là tự hào.
Dù Nghị Viện nói rất đúng, rằng Fleming và Klein chỉ là liên hôn chính trị, hai bên không có bất cứ tình cảm nào, ngay cả khi Klein nhượng bộ rất nhiều trong hiệp nghị tiền hôn nhân, niềm vui của quân thư cũng không bị dập tắt.
Tuy nói là liên hôn chính trị, hai bên bình đẳng, nhưng đối phương dù sao cũng là Hùng Tử nhỏ tuổi, nguyên soái là trùng cái, nên nhường nhịn một phần lợi ích cũng hợp tình hợp lý.
Cho đến lần này, những lời đồn không hay về một phương diện nào đó của nguyên soái bỗng lan truyền trong giới trùng cái đặc quyền cấp cao —
Quân thư các chi bộ lập tức đứng ngồi không yên.
Sao lại thế này?
Họ còn mong nguyên soái sớm sinh một trùng con đáng yêu, tương lai dẫn dắt họ tiếp tục tiến lên chứ.