historybs.com - Đọc truyện online

Chương 79 Cút đi làm bữa sáng đi

Đêm hôm đó Long Thiên ngủ không được ngon nhưng anh vẫn không trở về phòng mình, không rõ là anh đang sợ Vương Lệ Trân làm chuyện gì điên rồ hay là đang cố ép bản thân gồng mình lên, nói chung là chất lượng giấc ngủ không được tốt. Vương Lệ Trân vừa mở cửa phòng ra thì anh đã bị đẩy ngã ra sàn nhà, nhập nhèm mở mắt, nhìn thấy một đôi chân thon dài xinh xắn, cảnh đẹp ý vui.  

             Vương Lệ Trân ngủ cả đêm và bây giờ đã lấy lại tác phong nữ vương của mình, cô gái nhỏ khóc sướt mướt tối qua đã biến mất không thấy bóng dáng đâu, cô đứng từ trên cao nhìn xuống hỏi: “Đẹp không?”  

             Long Thiên ngắm nghía đôi chân xinh đẹp của Vương Lệ Trân, cười hì hì nói: “Đẹp lắm”.  

             “Thế có muốn để sát vào xem cho kỹ không?”, Vương Lệ Trân bỗng nhiên cười quyến rũ hỏi.  

             Long Thiên gật đầu nghĩ cuối cùng vợ anh cũng suy nghĩ thông suốt, kết quả anh vừa mới đưa mặt lại gần thì chân Vương Lệ Trân đã dẫm lên mặt anh, sau đó đạp mạnh, chính xác là dẫm mạnh vào mặt Long Thiên, không hề nao núng hay do dự.  

             Long Thiên ôm mặt đứng dậy mắng: “Vương Lệ Trân, nếu như gương mặt đẹp trai xuất chúng này của anh bị em phá hủy thì anh nhất định sẽ không bỏ qua cho em đâu!”  

             “Cái mặt đó mà dám bảo là đẹp trai xuất chúng ấy hả, trông chẳng khác gì một con cóc ghẻ”, Vương Lệ Trân không quay đầu lại, nói.  

             Long Thiên không phục: “Nếu như anh là con cóc thì em chính là cóc cái”.  

             “Cút đi làm bữa sáng đi”, Vương Lệ Trân nhanh chóng cầm lấy một tờ báo ngoài phòng khách xem, giọng điệu nghe như chủ cả đang sai khiến người giúp việc.  

             Long Thiên nhỏ giọng nói thầm mình là thân cậu chủ nhưng lại có số mạng đi hầu hạ người khác, có điều anh vẫn ngoan ngoãn đi rửa mặt xong rồi chạy vào bếp nấu cháo. Trước khi lừa được nữ vương này lên giường thì Long Thiên cần phải duy trì tính kiên nhẫn và sự nhẫn nhịn cần thiết, tất nhiên khi nấu cháo anh vẫn không quên lẩm bẩm mấy từ chuyên ngành như sớm muộn gì cũng phải bắt nữ vương làm La Hán đẩy xe bò.  

             Thấy Long Thiên đang bận rộn làm thức ăn vẫn thì thào lẩm bẩm gì đó trong bếp, khóe miệng Vương Lệ Trân cong cong nghĩ trong nhà có thêm một người đàn ông cũng khá là ấm áp. Nhưng suy nghĩ đó lại nhanh chóng bị Vương Lệ Trân dập tắt, tuy là bây giờ cô không ghét anh nhưng nói đến cảm tình thì vẫn còn hơi sớm, thích thì lại càng không, cùng lắm là lòng hư vinh của phụ nữ, người đàn ông đó có trâu bò đến mấy cũng phải xuống bếp nấu cơm cho mình.  

             Ăn sáng xong, Vương Lệ Trân ra ngoài đi làm trước, Long Thiên dọn bàn ăn xong cũng đi luôn. Có lẽ là do không phục vì lần đầu tiên đua xe thua người ta nên lần này Vương Lệ Trân cũng bắt chước Long Thiên, không đi qua cầu Kim Sơn mà rẽ vào trong hẻm nhỏ, thế nhưng cô lại bất đắc dĩ phát hiện ra trong con hẻm nhỏ đó không thể lái với tốc độ trên 60km nên Long Thiên ra khỏi nhà chậm năm phút vẫn đỗ chiếc Maybach vào bãi đỗ xe trước.  

             Vương Lệ Trân đỗ xe, không cam tâm nhìn chiếc Maybach, cô giơ chân đá mấy cái thật mạnh rồi mới thong thả lên lầu.  

             Gần đây Long Thiên đến bàn làm việc của mình thì lại phát hiện đám cấp dưới kia nhìn mình với ánh mắt và vẻ mặt hoàn toàn khác, nhất là Chu Hòa Phong. Long Thiên vừa mới tới nơi thì anh ta đã thân thiết chạy vội tới nịnh nọt: “Anh Thiên, anh đã tới rồi, anh ăn sáng chưa? Chưa thì để tôi mua giúp anh nhé”.  

             Vì thế Long Thiên đã hiểu ra phần nào đó, có lẽ Chu Hòa Phong đã nói gì nên đám người đó mới thay đổi thái độ thế này, Long Thiên lắc đầu nói: “Tôi không đói, anh đừng tỏ thái độ thế này với tôi, hơi buồn nôn”.  

             Chu Hòa Phong tổn thương nói: “Anh Thiên, lời anh nói làm người ta tổn thương đấy”.  

             “Tổn thương người bây giờ còn đỡ hơn là sau này phải đau hoa cúc”, Long Thiên đùa bâng quơ, đám con gái tính cả Tào Nghệ đều vui vẻ che miệng cười.  

             “Được rồi, mọi người làm việc của mình đi, nếu như có vấn đề gì trong công việc thì cứ tìm tôi bất kì lúc nào”.  

             Sau khi để lại những lời đó, Long Thiên quay về phòng làm việc của mình, chuẩn bị ngồi chờ vấn đề nan giải đến từ Liêu Hồng, nhưng cả một buổi sáng trôi qua Liêu Hồng vẫn chẳng có hành động nào cả. Mãi đến gần giờ cơm trưa lại chào đón người phụ nữ xinh đẹp Hoàng Phương Phi.  

             “Chữ nhàm chán nó in trên mặt cậu rồi kia kìa giám đốc Long”, Hoàng Phương Phi vui vẻ nói.  

             Hôm nay cô ta vẫn gợi cảm và quyến rũ như trước, khi phụ nữ đến một độ tuổi nhất định, đặc biệt là những người độc thân như cô ta thì rất dễ dàng tạo cho người đối diện cảm giác đàn bà 30 như hổ, nhưng vấn đề cảm giác đó lại là sức hấp dẫn trí mạng với đàn ông. Đó cũng là một trong những nguyên nhân Hoàng Phương Phi có thể trở thành người cộm cán trong bộ phận tiêu thụ. Quyến rũ nhưng không lẳng lơ, rất nhiều kẻ có tiền thích mẫu phụ nữ này nên phần lớn lượng tiêu thụ đều nhờ một tay cô ta bán ra, bộ phận tiêu thụ còn lan truyền câu nói rằng một mình Hoàng Phương Phi có thể nuôi được cả phòng.  

             “Chị Phi có thời gian rảnh đến xem thằng em này rồi à”, Long Thiên đứng dậy rót một tách cà phê và đưa cho Hoàng Phương Phi.  

             Hoàng Phương Phi nhận lấy ly cà phê, ngồi lên sô pha và ngả người về phía sau, phô bày đường cong trên cơ thể mình không sót một chỗ nào, hai chân thoải mái bắt chéo, từng động tác nhỏ đều được cân nhắc cực kì tỉ mỉ, có thể lay động lòng người nhưng vẫn thoải mái và tự nhiên.  

             Thế nhưng đôi mắt Long Thiên lại trong suốt như thể anh hoàn toàn không quan tâm đến những hành động nhỏ đó của Hoàng Phương Phi, ngây ngô như một chính nhân quân tử đích thực. Hoàng Phương Phi nghĩ tên này cũng thuộc dạng dày dặn kinh nghiệm nhưng ngoài miệng lại vui vẻ nói: “Tất nhiên là tôi không vô duyên vô cớ đến đây rồi, tôi có việc cần nhờ giám đốc Long hỗ trợ”.  

             Mấy hôm nay cô ta đã nghe Liêu Đồ bên kia kể về chuyện Long Thiên giải quyết Điền Hải, có thể nói là rung động lòng người nên Hoàng Phương Phi đã nghĩ đến anh đầu tiên cho vị trí hộ hoa sứ giả, phần lớn nhân viên trong bộ phận tiêu thụ đều là phụ nữ, còn lại mấy người đàn ông, nói không chừng còn chưa đối đầu thì đã bị Tạ Văn Đức chuốc say bí tỉ rồi cũng nên.

Phím tắt:←

Phím tắt:→



Tiểu thuyết cùng thể loại

36 Chiêu Ly Hôn
36 Chiêu Ly Hôn
Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã yêu lại nói với tôi, chúng ta ly hôn đi! Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn đi! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly…
Lửa Trong Mưa
Lửa Trong Mưa
Bảy năm trước, con gái nuôi của cha mẹ tôi, em gái thứ hai của tôi, Mạnh Nhược Thi, đã gây tai n*n khi lái xe trong tình trạng say rượu rồi bỏ trốn. Cha mẹ tôi, cả…
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Khi Giang Mạt mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ngồi trong một quán cà phê. Kỳ lạ là cô không còn nhớ gì cả, toàn bộ ký ức đã bị xóa sạch. Ngồi đối diện cô…
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh – Khước Nha là truyện ngôn tình hay về mối tình thầm lặng của Ngu Vãn và Lục Thức. Nhà họ Ngu và nhà họ Giang thân nhau mấy đời. Ngu Vãn từ…
Ốc Sên Nhút Nhát
Ốc Sên Nhút Nhát
Tỉnh dậy sau tai nạn, chuyện làm tôi ngỡ ngàng nhất là mình đã cưới anh, người tôi từng thương thầm. Nhưng cưới nhau rồi, “tôi” lại ghét anh cay đắng, còn bám riết lấy em trai anh.
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot