historybs.com - Đọc truyện online

Chương 116 "Giải thích tôi nghe",

“Đến làm càn ở địa bàn của tôi, thua cược rồi lại còn định chuồn, còn muốn đánh người, thật sự rất lâu rồi tôi chưa gặp ai muốn tìm cái chết như vậy”, Long Thiên khoanh tay hừ lạnh nói.  

             Khí chất lúc này của anh khiến anh bây giờ và vừa nãy như hai người hoàn toàn khác nhau, sự oai phong lẫm liệt đã khiến toàn bộ nhân viên của tầng mười hai đang đứng hóng hớt không dám ồn ào, chỉ sợ mình vừa mở miệng ra thì sẽ gặp cái kết như Triệu Quang Lâm. Long Thiên lúc này phảng phất lại trở thành một Bạch Diêm Vương coi trời bằng vung kia rồi.  

             “Cậu rốt cuộc là ai?”, Triệu Quang Lâm thều thào nói.  

             Không phải Triệu Quang Lâm chưa từng gặp qua thực lực thế này, anh ta xuất thân từ thế gia Vịnh Xuân Quyền, người có thể dùng một quyền đánh gãy vụn xương cánh tay của anh ta chỉ có là vị tông sư thế hệ thứ nhất của gia tộc kia mà thôi.  

             “Anh chưa đủ tư cách để biết tên tôi”, Long Thiên chậm rãi đi đến trước mặt Triệu Quang Lâm nói: “Mau xin lỗi người của tôi, sau đó thì có thể cút rồi, lần này tôi nể mặt chị Hoàng nên tha cho anh”.  

             Dù sao thì Triệu Quang Lâm cũng là người của bộ phận kinh doanh, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, nếu như quá đáng quá thì cũng khó ăn nói với bên chỗ Hoàng Phương Phi. Dù sao cần đánh thì cũng đã đánh rồi, sau hôm nay tên Triệu Quang Lâm này cũng không dám ngông cuồng nữa.  

             Triệu Quang Lâm miễn cưỡng đứng thẳng đối mặt với Long Thiên, giọng điệu của Long Thiên thêm phần lạnh lùng, gằn giọng nói: “Xin lỗi!”  

             Âm thanh giống như sấm nổ giữa mùa xuân vậy.  

             Hai chân của Triệu Quang Lâm không thể khống chế mà mềm nhũn lại, trực tiếp quỳ xuống, anh ta không muốn quỳ, là do hai chân không thể kiểm soát được, là do khí chất của Long Thiên khiến anh ta hoàn toàn không thể đứng được nữa. Đây chính là thứ gọi là khí phái vương giả, anh ấy đứng trước mặt bạn không cần làm gì cả, những gì bạn có thể làm chỉ là ngưỡng mộ anh ấy.  

             “Tôi xin lỗi”, Triệu Quang Lâm toát đầy mồ hôi trên trán và sau lưng thực sự không chịu đựng nổi sự giày vò của khí tràng này, cuối cùng cũng phải cúi đầu nhận lỗi.  

             Phạm Thái Nhàn nhìn Long Thiên một cách sùng bái.  

             Ba chữ tôi xin lỗi vừa nói ra, toàn thân Triệu Quang Lâm lập tức nhẹ nhõm, anh ta ngồi nghệt trên mặt đất, vừa nãy thực sự quá gay go rồi, giống như toàn bộ không khí xung quanh anh ta đã bị rút hết vậy.  

             “Cút”.  

             Long Thiên quay người không thèm nhìn Triệu Quang Lâm nữa, mà nói với tất cả mọi người: “Sau này ai dám bắt nạt người ở tổ hai chúng tôi cũng chính là bắt nạt tôi, Long Thiên tôi không giỏi giang, chỉ có thể bảo vệ cho nhân viên của mình, chỉ giúp người thân không nghe lý lẽ”.  

             Câu nói này khiến tất cả mọi người trừ người của tổ hai như hít phải ngụm khí lạnh, không ai nghi ngờ lời nói của người thanh niên này là giả, dù sao thì một minh chứng sống là Triệu Quang Lâm vừa bày ra sờ sờ trước mắt kia.  

             Triệu Quang Lâm gần như phải bò ra khỏi tầng mười hai, đương nhiên anh ta không nuốt được cục tức này, thầm nghĩ đợi sau khi về nhà nhất định sẽ bảo ông nội được gọi là tông sư thế hệ đầu kia giúp mình báo thù mới được. Không thể nghiền Long Thiên thành tro nhưng ít nhất cũng phải đánh gãy hai cánh tay của anh.  

             Long Thiên không rảnh để tâm đến suy nghĩ của Triệu Quang Lâm, hơn nữa, dù cho anh ta có mời tất cả cao thủ của Bắc Hải này đến thì Long Thiên đã bước được một nửa vào thiên đạo cũng không sợ kẻ nào.  

             Trừ khi là gọi được mấy lão yêu quái của Quỷ Môn cùng đến hay là kẻ thù không đợi trời chung Nhan Như Ngọc kia, bằng không thì tên nói như rồng leo, làm như mèo mửa này thực sự không sợ bất cứ ai cả.  

             Giải quyết xong màn kịch khôi hài này, Long Thiên trở về văn phòng, Phạm Thái Nhàn nghĩ một lát rồi đi theo, hai người một trước một sau đi vào văn phòng. Đột nhiên sát khí nổi lên, Long Thiên không chút do dự dùng một phần công lực, đánh một quyền về phía Phạm Thái Nhàn.  

             Phản ứng đầu tiên của Phạm Thái Nhàn là quay người né tránh, Phạm Thái Nhàn trong khoảnh khắc đó so với cái bị rơm lúc nãy như hai người khác nhau, chỉ có là sau khoảnh khắc đó lại không biết tại sao ăn thêm một quyền nữa của Long Thiên, cả người bay đập vào cánh cửa phía sau.  

             Long Thiên không ngần ngại tiếp tục truy sát, Phạm Thái Nhàn đang không hiểu lão đại của mình làm sao, muốn mở miệng ra hỏi nhưng lại chẳng có cơ hội, Long Thiên càng lúc càng đến gần, lần này thế mà lại tránh được, Long Thiên đánh hụt cười lạnh một tiếng nói: “Còn không lộ nguyên hình, Phạm Thái Nhàn, đây là Lục Bộ Bắc Đẩu, anh tưởng tôi không nhận ra sao?”  

             Phạm Thái Nhàn may mắn tránh được một đòn tấn công, bất đắc dĩ thở dài một hơi.  

             “Rõ ràng có thể né tránh được đòn đánh, tại sao vẫn còn cố tình xông lên chịu đánh, hai lần rồi, anh thật sự tưởng Long Thiên tôi ngu ngốc không nhận ra sao?”, Long Thiên hỏi.  

             Phạm Thái Nhàn lắc đầu nói: “Thói quen thôi”.  

             “Phạm Thái Nhàn, nếu như tôi đoán không sai thì Tổng tư lệnh quân đội Bắc Hải hiện nay Phạm Hải Trung là bố anh, còn ông nội anh chính là Phạm Trọng Quyền, năm đó được xưng là lão quái vật một quyền đánh chết cao thủ đai đen. Nhà họ Phạm nói thế nào cũng được coi là thế gia võ học, xuất thân từ gia tộc như vậy, anh không thể nào không có chút bản lĩnh, tôi không biết tại sao anh lại giả vờ bất cần đời, nhưng trước mặt tôi tốt nhất đừng có giả vờ giả vịt chút mánh khóe nhìn một cái là ra đó”, Long Thiên lạnh lùng nói.  

             Lần đầu tiên nhìn thấy Đông Tử ra tay với Phạm Thái Nhàn, lần này lại đến Triệu Quang Lâm, Long Thiên cuối cùng cũng đã nhận ra điểm không đúng, đó chính là lần nào thằng cha này cũng có thể tránh được công kích, nhưng cứ cố tình lao lên chịu đánh, rõ ràng là đã ẩn giấu thực lực.  

             Phạm Thái Nhàn vui vẻ nói: “Quả nhiên là không có gì qua mắt được lão đại anh”.  

             “Giải thích tôi nghe”, Long Thiên ngồi trong phòng làm việc nói.  

             Phạm Thái Nhàn khôi phục lại vẻ bình tĩnh nói: “Nói ra có thể anh không tin, sáu tuổi tôi đã thành thạo Lục Bộ Bắc Đẩu rồi, nhưng ông tôi chỉ dạy tôi kỹ năng chạy trốn này, còn những cái khác thì nhất định không chịu dạy, bao gồm cả tầng chứa đầy những cuốn bí tịch võ học ở nhà tôi ông cũng vĩnh viễn cấm tôi bước chân vào. Lúc đó tôi không hiểu, còn cho rằng ông nội nhỏ nhen không muốn tôi thành danh, nhưng sau này lớn lên rồi tôi mới nhận ra có rất nhiều chuyện không đơn giản như mình nghĩ. Nhà họ Phạm chúng tôi có thể hô mưa gọi gió ở Bắc Hải, ngoài lý do ông nội tôi là khai quốc công thần ra thì vẫn còn rất nhiều những chuyện dây dưa bên trong, thậm chí còn là thế gia đã quy ẩn nữa. Đến sau khi tôi hiểu chuyện, tôi mới biết cái gì gọi là sóng cao thì gió lớn, cái gì gọi là ‘hạt nhân nguyên tử’. Nếu tôi không trở thành một tên quần là áo lượt ăn chơi bất cần đời thì e là sớm muộn gì tôi cũng sẽ giống như chú hai của tôi trở thành con tin liên lụy đến nhà họ Phạm. Cho nên ông nội không cho tôi học võ không phải muốn hại tôi mà là để cứu tôi”.  

             Một tên sát thủ chỉ biết giết người như Long Thiên làm sao có thể am hiểu sâu xa về thương trường hay quan đấu được chứ. Những năm đó chứng kiến Long Thiên Tượng giao đấu với mấy đám người đi đường kia thấy cũng thích thú, nhưng cũng chỉ giới hạn ở mức độ cưỡi ngựa xem hoa, đương nhiên cũng đã nghe tới những thế gia quy ẩn cấp bậc chí tôn ở Hoa Hạ. Cừu Đông Thanh có thể âm thầm trở thành cao thủ địa cấp, đương nhiên không phải chỉ là thuật phòng thân dựa vào phụ nữ. Long Thiên Tượng có thể dùng một ngón tay búng nát hòn đá, lẽ nào là võ Tịch Quốc sao?  

             Hoa Hạ rộng lớn như vậy, không thiếu cái lạ, chỉ là Long Thiên vẫn chưa gặp mà thôi.  

             “Tôi muốn trở thành một người đàn ông giống như anh, sau đó có thể dằn mặt người phụ nữ năm đó đã từ hôn với tôi, nói với cô ta, Phạm Thái Nhàn tôi là gỗ đàn hương chứ không phải gỗ mục!”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Ốc Sên Nhút Nhát
Ốc Sên Nhút Nhát
Tỉnh dậy sau tai nạn, chuyện làm tôi ngỡ ngàng nhất là mình đã cưới anh, người tôi từng thương thầm. Nhưng cưới nhau rồi, “tôi” lại ghét anh cay đắng, còn bám riết lấy em trai anh.
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu…
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Khi Giang Mạt mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ngồi trong một quán cà phê. Kỳ lạ là cô không còn nhớ gì cả, toàn bộ ký ức đã bị xóa sạch. Ngồi đối diện cô…
36 Chiêu Ly Hôn
36 Chiêu Ly Hôn
Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã yêu lại nói với tôi, chúng ta ly hôn đi! Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn đi! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly…
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh – Khước Nha là truyện ngôn tình hay về mối tình thầm lặng của Ngu Vãn và Lục Thức. Nhà họ Ngu và nhà họ Giang thân nhau mấy đời. Ngu Vãn từ…
Lửa Trong Mưa
Lửa Trong Mưa
Bảy năm trước, con gái nuôi của cha mẹ tôi, em gái thứ hai của tôi, Mạnh Nhược Thi, đã gây tai n*n khi lái xe trong tình trạng say rượu rồi bỏ trốn. Cha mẹ tôi, cả…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot