historybs.com - Đọc truyện online

Chương 157 Tôi mới có thể tự do bay nhảy thế này”.

Lữ mập cho người xử lý chỗ thi thể ở trên núi Trung Nam xong, Long Thiên liền nhanh chóng lái xe quay về biệt thự nhà họ Vương, dù chả biết tại sao tên thầy thuốc xấu xa Nhan Như Ngọc lại tới Bắc Hải đúng lúc này, nhưng Long Thiên không dám chắc khi Tần Tung Hoành tấn công biệt thự nhà họ Vương, Nhan Như Ngọc thích đứng xem kịch đó sẽ ra tay giúp đỡ hay không, dù sao anh ta cũng nổi tiếng là có tính cách cổ quái.   

             Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, nhưng tính cách kỳ cục quái đản đến một người tự cảm thấy bản thân đầy sáng tạo và độc đáo như Long Thiên cũng không hiểu nổi, Nhan Như Ngọc đã chứng thực cho câu nói: dù làm người hay làm việc, tất cả đều phải xem tâm trạng đã, Quỷ Môn xuất thân từ đảo quốc, Nhan thần y nổi danh khắp cả nước, rất nhiều nhà quyền thế thậm chí là thủ tướng đều đến chỗ anh ta khám bệnh, khi anh ta vui vẻ thì sẽ giúp người ta khám chữa, lúc bực dọc thì liền đóng cửa không tiếp khách, kể cả là thủ tướng cũng không ngoại lệ.  

             Long Thiên nhớ có một lần, một cậu bé con nhà quyền thế mắc phải căn bệnh lạ, mỗi khi trời mưa hai chân như bị đá nặng đè lên, không thể cử động, nhà đó thuộc dòng dõi cao quý nhất nhì ở đảo quốc, tương đương với địa vị của nhà họ Long ở Hoa Hạ. Họ đã khám ở rất nhiều nơi nhưng vẫn không khỏi, về sau nghe ngóng được thông tin về Nhan Như Ngọc mới đến hỏi khám, kết quả do bố của cậu bé kia tông chết con mèo trên đường tới đó, thế là anh ta liền đuổi cả nhà ra khỏi cửa.  

             Nhà quyền thế kia không chịu được nỗi nhục này, lập tức liên hệ với cấp trên của Quỷ Môn, ai ngờ lúc cấp trên tới đó cũng bị Nhan Như Ngọc tống ra khỏi cửa, đã thế còn ra tay đánh luôn mấy người cấp trên mà bình thường anh ta cũng không ưa, đại khái tỏ rõ thái độ dù có đánh chết cũng sẽ không chữa bệnh cho cậu bé kia.  

             Về sau thật sự không còn cách nào khác, người đứng đầu nhà quyền thế kia phải tổ chức tang lễ long trọng còn hơn cả lúc bố ông ta chết cho con mèo kia, lúc này mới khiến Nhan Như Ngọc vơi giận, đồng ý chữa bệnh cho cậu bé. Sau khi chữa xong chân lại đến lượt tay mắc phải tình trạng y hệt, rõ ràng là đang cố tình chỉnh bọn họ, nhưng nhà quyền thế kia chẳng thể làm gì, đánh thì không đánh lại, đã vậy vẫn phải nhờ người ta khám bệnh, vì thế đành bỏ ra 3 năm trời, làm từ thiện hơn 1 tỷ yên mới đổi lại được bình an cho con trai.  

             Người ta dùng tiền chữa bệnh, Nhan Như Ngọc thì muốn trao đổi đồ vật, mấy năm qua, số người bị anh ta hại không hề ít, Long Thiên cũng là một trong số đó, anh từng tới tìm tên đồng bóng này để chữa trị chân cho Tiêu Ngọc Phong, cơ mà nghĩ lại anh ta bắt anh làm người hầu nửa năm đã là hời cho anh lắm rồi, đổi lại là người khác, sợ là phải lấy hai chân ra để trao đổi. Nếu lần này Nhan Như Ngọc ra tay cứu Vương Lệ Trân, không biết anh chuẩn bị phải đối mặt với thử thách gì nữa, nghĩ tới đây Long Thiên lại khổ não.  

             Lữ mập ngồi trong xe, thấy Long Thiên vẻ mặt rầu rĩ buồn khổ thì cũng không làm phiền anh. Đến bây giờ ông ta vẫn chưa hết ngạc nhiên với năng lực của Long Thiên, ôi mẹ ơi, hơn 10 cao thủ cấp Huyền đó, bình thường nếu như gặp phải một người, Lữ mập chẳng phải đối xử như gặp cao nhân hay sao? Không nói đâu xa, ví dụ như ông Hoàng đây, ông ta chưa đạt đến cấp Huyền nhưng Lữ mập đã vô cùng coi trọng rồi chứ đừng nói là cao thủ cấp Huyền, đó là những người mà cả đời này khó mà gặp nổi.   

             Ấy vậy mà hơn 10 cao thủ cấp Huyền đều chết cả, đã vậy còn chết trong vòng chưa đầy 10 phút, Lữ mập mặc dù đi theo ông chủ Long Thiên Tượng, đã được mở mang tầm mắt không ít, nhưng chưa từng gặp ai kinh khủng đến vậy, trong trí nhớ của ông ta, chỉ cần vài giây để giết cao thủ cấp Huyền cũng chỉ có Công Tôn vô địch, một người quanh năm suốt tháng giấu mình ở nhà họ Long, nhưng ông Công Tôn bao nhiêu tuổi rồi cơ chứ, cậu chủ mới hai mấy tuổi đầu, so sánh thế này thì thật khập khiễng, nhưng thêm vài năm nữa, chẳng phải cậu chủ sẽ trên cơ cả ông Công Tôn ư?  

             Có điều ngạc nhiên thì ngạc nhiên, nhưng sư ngưỡng mộ của Lữ mập dành cho Long Thiên thì chỉ có tăng chứ không giảm. Vì chiêu trò của người phụ nữ dã tâm bừng bừng và đám họ hàng bên ngoại, hầu hết mọi người trong nhà họ Long đều ủng hộ Long Sơn Báo kế thừa vị trí của ông chủ. Long Thiên cũng không phụ lòng bọn họ, đóng rất tròn vai một tên công tử ăn chơi trác táng không có chí tiến thủ, nhưng Lữ mập hiểu rõ, ông ta đã theo đúng phe, mặc dù cậu chủ không giỏi trong việc kinh doanh cho lắm, nhưng phong thái làm việc chém đinh chặt sắt thì y hệt Long Thiên Tượng, trận chiến tối nay mà truyền về tới thủ đô, chẳng lẽ lại không khiến cho mấy kẻ long lang dạ sói luôn coi thường cậu chủ ngày trước phải sợ nhũn cả người ư?   

             Lữ mập vừa nghĩ vừa cười, rất vui vẻ, mấy năm đó dù bị khinh rẻ và sỉ nhục, nhưng cậu chủ vẫn rộng lượng không thèm tính toán, nhưng Lữ mập đây lòng dạ hẹp hòi, nhất định phải trả lại bọn chúng từng cái tát một, cái lũ người ỷ vào người phụ nữ kia ở thủ đô để ăn sung mặc sướng, tác oai tác quái, thật sự tưởng rằng cơ ngơi nhà họ Long sẽ rơi vào tay họ Sở các người đấy à?   

             Dường như đọc được tâm tư của Lữ mập, Long Thiên thản nhiên nói: “Chuyện xảy ra tối nay tôi và ông biết, nếu như đồn ra ngoài, tôi nhất định sẽ xé rách cái miệng thối tha của ông đó”.  

             Lữ mập khổ sở: “Cậu chủ, chuyện oai phong như vậy tại sao không để cho người khác biết, cho lũ người có mưu đồ xấu xa đó lo lắng bồn chồn không phải rất đã à”.   

             “Tôi không ngại dằn mặt mấy người họ Sở kia, nhưng chuyện này mà làm to thì bà nội sẽ là người phản đối đầu tiên, bà không đồng ý thì Long Thiên Tượng sẽ đồng ý chắc? Lúc đó mà phái Quách Bạch Hổ tới thì chẳng phải tôi sẽ bị trói thành hình chữ X bắt nhốt về cái nhà đó sao, làm gì còn chuỗi ngày tự do thoải mái như thế này nữa, đã thế tôi với bà xã còn chưa hoàn thành bước cuối đâu, nếu ông mà phá hỏng việc của tôi, cẩn thận cái tai còn lại đấy!”, Long Thiên gằn giọng, hơn nữa anh cũng sợ bà nội biết chuyện lại tức giận đổ bệnh, dù gì anh về Hoa Hạ bao lâu nay mà vẫn chưa tới thăm bà, khiến bà buồn lòng biết bao, còn về cái người Quách Bạch Hổ, bùa hộ mệnh của Long Thiên Tượng, trước khi anh vào Quỷ Môn thì ông ta đã có thể không dùng tay mà vẫn đánh anh ngã sấp mặt, nhưng giờ thì không chắc.  

             Lữ mập kinh ngạc nói: “Nếu ông chủ biết thì tôi không hề thấy kỳ lạ, nhưng cô Cừu biết mà không…”

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu…
Ốc Sên Nhút Nhát
Ốc Sên Nhút Nhát
Tỉnh dậy sau tai nạn, chuyện làm tôi ngỡ ngàng nhất là mình đã cưới anh, người tôi từng thương thầm. Nhưng cưới nhau rồi, “tôi” lại ghét anh cay đắng, còn bám riết lấy em trai anh.
36 Chiêu Ly Hôn
36 Chiêu Ly Hôn
Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã yêu lại nói với tôi, chúng ta ly hôn đi! Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn đi! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly…
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Khi Giang Mạt mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ngồi trong một quán cà phê. Kỳ lạ là cô không còn nhớ gì cả, toàn bộ ký ức đã bị xóa sạch. Ngồi đối diện cô…
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh – Khước Nha là truyện ngôn tình hay về mối tình thầm lặng của Ngu Vãn và Lục Thức. Nhà họ Ngu và nhà họ Giang thân nhau mấy đời. Ngu Vãn từ…
Lửa Trong Mưa
Lửa Trong Mưa
Bảy năm trước, con gái nuôi của cha mẹ tôi, em gái thứ hai của tôi, Mạnh Nhược Thi, đã gây tai n*n khi lái xe trong tình trạng say rượu rồi bỏ trốn. Cha mẹ tôi, cả…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot