historybs.com - Đọc truyện online

Chương 386: Mỉm cười ra đi

Tư Đồ Văn trước giờ ở nhà họ Yên luôn nhìn trước ngó sau lần đầu tiên lấy hết dũng khí để gật đầu, cái gật đầu này đã mang đến mười lăm năm lưu vong chạy trốn, ông ta dẫn theo người phụ nữ ấy lưu lạc khắp chân trời góc bể, trải qua cuộc sống của một đôi uyên ương bỏ trốn, suốt dọc đường đều phải trốn tránh sự truy sát của gia tộc, nhưng cuối cùng vẫn không thoát được.

Ngày hôm đó, nhà họ Yên bao vây hai người, Tư Đồ Văn dùng hết võ lực toàn thân nhưng không đấu lại được đối phương người đông thế mạnh, cuối cùng ông ta cũng không bảo vệ được bà ấy, cô gái không thích ông ta gọi mình là cô chủ mà thích ông ta gọi mình là Yên Tử hơn, dùng một mạng đổi một mạng, lấy điều kiện để bà ấy trở về nhà họ Yên là phải tha cho Tư Đồ Văn một con đường sống.

Chỉ là ông trời quá tàn nhẫn với hai người họ, chia rẽ bọn thôi vẫn chưa đủ, còn khiến hai người âm dương cách biệt.

Yên Tử sau khi trở về nhà họ Yên không bao lâu, vì quá nhớ thương Tư Đồ Văn mà buồn bực u sầu, cuối cùng không sống qua nổi sinh nhật tuổi bốn mươi.

Sau khi Từ Đồ Văn biết được, đã miễn cưỡng lợi dụng công pháp để nâng cao tu vi, trở thành cao thủ cấp Thiên, một mình xông đến nhà họ Yên, giết đến long trời lở đất, làm náo động thiên hạ, trận chiến đó Tư Đồ Văn đã giết chết mười lăm cao thủ cấp Địa, hai cao thủ cấp Thiên, nhưng đường đường là một nhà họ Yên to lớn như vậy, một mình Tư Đồ Văn sao có thể hủy diệt được, rất nhanh đã bị trấn áp, tuy rằng may mắn đào thoát được, nhưng cũng rơi vào tình trạng bệnh căn không dứt, mạng sống không kéo dài lâu thêm được nữa.

Vốn đã có ý định tự kết liễu mình để sớm đi đoàn tụ với người phụ nữ mình yêu, nhưng đúng lúc đó thì lại gặp được Phạm Trọng Lâu, nên mới dẫn đến việc sống thêm hai mươi năm nữa, nói ra thì ông ta đúng là đã có hời rồi.

Tư Đồ Văn vung hai tay áo lên, quần áo trên người xao động phiêu diêu.

Kim quang hiện lên khắp toàn thân nhìn giống như Phật sống vậy.

Người đàn ông đã gần như tu hành đắc đạo này hô hấp dồn tại đan điền, nhắm mắt khẽ suy nghĩ, tiềm thần nhập định, tinh thần tràn đầy, cả người rạng sỡ sáng rực giống như mọc cánh thành tiên được mô tả trong kinh phật vậy.

Tư Đồ Văn nói: “Đồ nhi, tu vi của lão phu không bằng Phương Nhân Vương đó, không thể giúp con chặt đứt số mệnh được, nhưng một thân tu vi này trao hết lại cho con, cũng coi như trả lại cho con ân tình mang rượu đến mấy năm nay.Về phần số mệnh hay không số mệnh thì phải dựa vào bản thân con để ứng phó rồi, ta tin con nhất định có thể vượt qua được cửa ải này”.

“Chớ nên trách ông nội con nhẫn tâm độc ác, trên thực tế cũng may có ông ấy mà ta mới có mục tiêu để sống tiếp, thực ra ta nên chết từ lâu rồi, năm đó nói với con ta là một người bỏ đi cũng không phải là nói đùa đâu, mà thật sự cảm thấy cuộc sống không còn gì ý nghĩa nữa, người đời chỉ cầu được độc nhất thiên hạ, nhưng ta chỉ muốn làm thiên hạ duy nhất của bà ấy, cho nên con không được ghi hận, đây là lựa chọn của vi sư”.

Mỗi câu nói, Tư Đồ Văn lại phả ra khí sắc màu vàng, bay lãng đãng xung quanh.

Cuối cùng là chín chín tám mươi mốt đạo kim quang luẩn quẩn trong không khí, giống như nước mưa thấm vào trong người Phạm Thái Nhàn.

Cơ thể Phạm Thái Nhàn bay lên không trung, mặc dù vẫn hôn mê, nhưng vẫn có chút ý thức, chỉ cảm nhận được xung quanh có gì đó không đúng, đầu tiên là cảm thấy lạnh lẽo, chớp mắt lại nóng hầm hập, nước nóng hay lửa đốt cũng không nóng bằng thế này.

Phạm Thái Nhàn giống như đang chịu giày vò trong địa ngục, bất giác nghĩ đến câu nói ‘Thiên địa đại hỏa lò, ai cũng phải chịu thiêu đốt trong đó’ của ông Tư Đồ, bất giác nhớ lại cảnh tượng hồi còn nhỏ ham chơi, lén lút rựt trộm râu của sư phụ, bất giác nhớ lại cảnh tượng mất mặt bị Yên Vô Song đánh cho như chó mất chủ ở thủ đô năm đó.

.

.

.

Sắp chết rồi sao?Phạm Thái Nhàn tự hỏi, đầu tiên là không hiểu, sau đó lại cảm thấy thoải mái.

Đành vậy, dù sao sống cũng chỉ mất mặt mà thôi, nếu như nói có gì tiếc nuối không thì đó là vẫn chưa thể tận tay sờ cặp gò bồng đào của Yên Vô Song, quả thực có chút đáng tiếc.

Tám mươi mốt đạo kim quang toàn bộ đã thâm nhập vào, thân thể của Phạm Thái Nhàn đầu tiên là bành trướng ra, sau đó lại nhanh chóng co rút lại, tiếp đến thân thể giống như được mạ vàng, kim quang rực rỡ.

Tư Đồ Văn được ánh sáng trong tòa nhà phản chiếu nhếch miệng mỉm cười, cuối cùng cũng thành công rồi, tiếp theo không cần phải làm phiền ông ta nữa rồi.

Tư Đồ Văn ngồi dưới đất giơ tay ra lấy can rượu trắng mà Phạm Thái Nhàn lén lấy trộm cho ông ta, uống một ngụm sau đó bắt đầu ho kịch liệt, phải dùng tay che miệng lại, lòng bàn tay liền đỏ tươi, ông ta mỉm cười không còn tiếp tục ho nữa, chỉ là khóe miệng khẽ rỉ máu, ông ta trông vô cùng mệt mỏi nhắm mắt dưỡng thần, nói: “Ông Phạm, trước khi chết tôi vẫn còn một điều muốn nhờ ông, nếu như Thái Nhàn không muốn diệt nhà họ Yên thì mong ông thuận theo tâm ý của nó, đừng bắt nó phải đuổi cùng giết tận”.

Phạm Trọng Lâu đứng ở tầng trên cùng trầm giọng nói: “Ông Tư Đồ, ông yên tâm đi!””Nhìn không rõ rồi”.

Tư Đồ Văn bắt đầu thấy tầm nhìn mờ nhạt, run rẩy nâng cánh tay lên, giơ lên không trung chỉ chỉ trỏ trỏ, tựa như đang chơi ván cờ đen trắng với Phạm Thái Nhàn hồi còn nhỏ vậy.

Khuôn mặt tang lương của ông ta dường như còn có chút nuối tiếc, năm đó quá nghiêm khắc với đứa trẻ này rồi, trách mắng quá nhiều, khen ngợi lại quá ít, không biết rằng thực ra lại cảm thấy rất tự hào vì đứa đồ nhi này.

Có thể sống thêm hai mươi năm nữa, gặp được đệ tử cực giống mình năm đó cũng coi như là một chiếu cố của ông trời rồi.

Tư Đồ Văn nặng nề ngả đầu dựa lên bức tường, lẩm bẩm nói: “Cuối cùng cũng có thể đi gặp bà rồi, Yên Tử.

.

.

“Giấc ngủ này sẽ không tỉnh lại nữa, sinh tử khủng khiếp thế nào, sinh tử cũng lại nhỏ bé đến thế nào.

Vị Cờ Thánh đã từng vì hồng nhan mà náo loạn thiên hạ này, trong đêm nay cuối cùng đã mỉm cười mà ra đi.

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Chương trước


Tiểu thuyết cùng thể loại

Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh - Khước Nha
Mật Ngọt Trong Tim Anh – Khước Nha là truyện ngôn tình hay về mối tình thầm lặng của Ngu Vãn và Lục Thức. Nhà họ Ngu và nhà họ Giang thân nhau mấy đời. Ngu Vãn từ…
Ốc Sên Nhút Nhát
Ốc Sên Nhút Nhát
Tỉnh dậy sau tai nạn, chuyện làm tôi ngỡ ngàng nhất là mình đã cưới anh, người tôi từng thương thầm. Nhưng cưới nhau rồi, “tôi” lại ghét anh cay đắng, còn bám riết lấy em trai anh.
Lửa Trong Mưa
Lửa Trong Mưa
Bảy năm trước, con gái nuôi của cha mẹ tôi, em gái thứ hai của tôi, Mạnh Nhược Thi, đã gây tai n*n khi lái xe trong tình trạng say rượu rồi bỏ trốn. Cha mẹ tôi, cả…
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Bạn Cùng Bàn Có Kẹo Không?
Ngao Minh An tính tình có phần kỳ quặc, nhưng sâu bên trong lại là một người nhạy cảm, luôn khao khát được yêu thương (CÔNG) X Lê Thâm Việt một người mà chẳng biết phải giới thiệu…
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Hình Như Bạn Trai Của Tôi Không Phải Người
Khi Giang Mạt mở mắt ra, cô phát hiện mình đang ngồi trong một quán cà phê. Kỳ lạ là cô không còn nhớ gì cả, toàn bộ ký ức đã bị xóa sạch. Ngồi đối diện cô…
36 Chiêu Ly Hôn
36 Chiêu Ly Hôn
Kết hôn bốn năm, tôi chưa từng nghĩ tới, ông xã yêu lại nói với tôi, chúng ta ly hôn đi! Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy ly hôn đi! Nhưng vì sao, khi tôi muốn ly…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot