historybs.com - Đọc truyện online

Chương 1: Chương 1

Chương 1: Đàm đạo luận kinh cả đêm

Trời vừa hửng sáng, Thái Huyền Cung đã tấp nập người qua kẻ lại.

Là nơi tiếp nhận nhiệm vụ của Chấp Sự đường, đồng thời quản lý tất cả đệ tử của Càn Thiên Tông nên nơi này ngày nào cũng nhộn nhịp bận rộn như vậy.

A Thanh vừa ngáp vừa bước vào điện, thấy mấy vị sư huynh nội môn đi tới liền vội vàng cung kính lui sang một bên, đợi bọn họ đi qua mới đứng dậy tiếp tục đi vào trong.

Nàng thỉnh thoảng quay đầu lại, ánh mắt nhìn theo mấy vị sư huynh tràn đầy ngưỡng mộ.

Ngưỡng mộ bọn họ có thiên phú xuất chúng, được danh sư chỉ dạy, ngay cả y phục và ngọc bài thân phận cũng không phải đệ tử ngoại môn như bọn họ có thể so sánh.

Nhưng có thể làm việc ở Chấp Sự đường, nàng đã may mắn hơn rất nhiều đệ tử ngoại môn khác rồi.

Người may mắn như nàng còn có một người nữa.

“Tuyết Ý?”

A Thanh xách váy chạy vào, nhìn thấy Trình Tuyết Ý đang lau bàn.

Tuy rằng các tu sĩ có thể dùng pháp thuật để lau dọn phòng ốc sạch sẽ, nhưng đó đều là pháp thuật cao cấp. Tu sĩ nào biết pháp thuật cao cấp lại có nhiều thời gian rảnh rỗi ở trong điện làm những việc vặt vãnh này, cho nên cuối cùng vẫn là các đệ tử cấp thấp dùng phương pháp nguyên thủy để lau dọn.

“Chỉ một buổi sáng mà ngươi đã quét dọn xong hết rồi?”

A Thanh kinh ngạc nhìn xung quanh rồi ngượng ngùng nói: “Xin lỗi, ta dậy muộn không giúp được gì.”

Trình Tuyết Ý cất khăn lau, ôn hòa nói: “Ngươi không dậy muộn, là ta đêm qua không ngủ được, rảnh rỗi không có việc gì làm nên đến sớm làm việc thôi.”

A Thanh nghe vậy vừa mừng vừa lo.

Mừng là mình có thể lười biếng không cần làm việc, lo là cảm thấy Trình Tuyết Ý có gì đó không ổn.

Tuy ngày thường Tuyết Ý rất tốt tính, ai đưa ra yêu cầu vô lý gì nàng cũng nhẫn nhịn, hòa nhã như tượng đất, nhưng nàng thấy không đành lòng nên ra mặt thay đối phương vài lần, từ đó hai người trở thành bằng hữu tốt luôn cùng nhau làm việc.

Nhưng hôm nay Tuyết Ý nói mấy câu này, nghe thì có vẻ không khác ngày thường nhưng A Thanh lại cảm thấy tâm trạng nàng không tốt.

Vẻ mệt mỏi trên mặt nàng dù thế nào cũng che giấu không được.

“Đêm qua ngươi không ngủ mà còn làm nhiều việc như vậy, bây giờ chắc rất mệt, những việc còn lại ta làm thay ngươi, ngươi mau về nghỉ ngơi đi.”

Nghĩ tới nghĩ lui, chắc chắn là do thiếu ngủ dẫn đến tâm trạng không tốt, mau chóng để nàng ấy về ngủ bù mới là việc chính.

Trình Tuyết Ý cũng không từ chối, nói lời cảm tạ với A Thanh rồi đi ra khỏi chính điện.

Mặt trời lên cao, hôm nay trời trong nắng đẹp, đúng là một ngày đẹp trời, nàng nhìn trăng tròn đêm qua cũng đã đoán trước được.

Ánh nắng quá đẹp chiếu vào mắt nàng có chút chói, có lẽ cũng là vì nhìn trăng cả đêm, mắt không được nghỉ ngơi nên mới vậy.

Có nên về ngủ một giấc không?

Nàng đứng ở cửa suy nghĩ miên man, bỗng nghe thấy các đệ tử nội môn đang bàn tán chuyện mới mẻ.

“Hôm qua các ngươi có nhìn thấy vị Phó tiên tử kia không? Thật sự xinh đẹp như trong truyền thuyết chứ?”

Phó tiên tử.

Thật là một cái tên quen thuộc.

Từ khi nàng nhập môn đến nay luôn nghe người ta nhắc đến cái tên này, tất cả những người nhắc đến đều say mê dung mạo của nàng ta.

“Mọi người đều nói nàng là đệ nhất mỹ nhân thiên hạ, thật muốn được tận mắt chứng kiến xem có đúng như lời đồn không.”

“Thôi đi, ngươi cả đời này cũng đừng hòng nhìn thấy chân dung của nàng. Chắc còn chưa đến gần trong phạm vi trăm mét đã bị ca ca của nàng dùng Đồng Tâm kiếm chém chết rồi.”

“Ta cũng đâu có ý đồ bất kính với tiên tử Vô Dục Thiên Cung, ta chỉ ngưỡng mộ thôi, sao đến nỗi rút kiếm chém ta? Phó Tiêu Nhiên dù cao ngạo lạnh lùng đến đâu cũng sẽ không vô lý như vậy chứ?”

“Ai mà biết được? Đêm qua ta đứng từ xa nhìn thấy huynh muội bọn họ, vị đệ nhất mỹ nhân cùng ca ca và đại sư huynh ở Tịnh Nhạc Các cả đêm, nói là đàm đạo luận kinh, nhưng Phó tiên tử lại không đi cùng ca ca mà lại ra vào cùng đại sư huynh, cử chỉ thân mật như vậy, nếu ngày mai Tông chủ tuyên bố đính hôn cho bọn họ, ta cũng chẳng có gì ngạc nhiên.”

Những người nói chuyện đều là đệ tử nội môn của Càn Thiên Tông, y phục sang trọng quý giá, pháp lực cao cường, đại sư huynh trong miệng bọn họ chỉ có thể là người đó.

Đại sư huynh Thẩm Nam Âm của Càn Thiên Tông, con cưng của trời, thần thái tiên tư, là đối tượng mà người người trong tu chân giới ngưỡng mộ.

Người cao quý như tuyết sơn giống hắn mới xứng với Phó tiên tử, không làm ô uế danh tiếng Thánh nữ Vô Dục Thiên Cung.

Thẩm Nam Âm.

Đêm qua hắn ở cùng huynh muội Phó tiên tử.

Đàm đạo luận kinh, cả đêm?

Trình Tuyết Ý vốn định rời đi, lúc này đột nhiên không muốn đi nữa.

Nàng bước đến trước mặt tên đệ tử nội môn đang nói chuyện, nhìn kỹ mặt hắn rồi gọi tên:

“Thủ Đạo sư huynh, lời này của huynh không đúng rồi, sao nam nữ đi cùng nhau thì huynh nhất định phải nghĩ đến chuyện thành thân? Huynh không phải cũng nói bọn họ đang đàm đạo luận kinh, còn có người khác ở đó sao? Huynh tự ý suy đoán, bất kể là với đại sư huynh hay với sư tỷ Vô Dục Thiên Cung thì đều rất mạo phạm.”

Mấy vị sư huynh đệ đang tụ tập nói chuyện phiếm vốn chỉ đùa giỡn cho vui, ai ngờ nửa đường lại nhảy ra một Trình Tuyết Ý.

Lý Thủ Đạo nhíu mày nhìn nàng, hắn nhớ rõ nữ đệ tử này, là đệ tử ngoại môn làm việc ở Chấp Sự đường, tuy rằng căn cơ kém, tuổi còn nhỏ, nhưng được cái xinh đẹp tính tình dịu dàng, ngày thường đến nhận nhiệm vụ, hắn cũng sẽ hòa nhã thường xuyên giúp đỡ, nào ngờ hôm nay nàng lại nói ra những lời như vậy.

Mạo phạm đại sư huynh và Phó tiên tử, đây không phải là tội nhỏ, nếu chuyện này truyền ra ngoài, hắn nhất định sẽ bị trách phạt.

Lý Thủ Đạo lập tức lạnh mặt, lạnh lùng nói: “Nói bậy bạ gì đó? Nếu ta không nghe được phong thanh thì sao lại nói lung tung? Ta đã nói, đương nhiên là Tông chủ có ý đó, nếu không tại sao Vô Dục Thiên Cung lại đột nhiên phái người đến, còn là Thánh Tử và Thánh Nữ của bọn họ? Đã là đàm đạo luận kinh, tại sao không phải một nhóm người cùng nhau luận đạo mà chỉ có ba người bọn họ?”

“Trình sư muội là đệ tử ngoại môn không hiểu rõ tin tức bằng đệ tử nội môn chúng ta, nên cẩn thận lời nói, đừng để người ta chụp mũ.” Lý Thủ Đạo cảnh cáo nàng: “Hôm nay những gì ngươi nghe được, còn có những lời ngươi vừa nói tốt nhất nên quên hết đi, đừng tự chuốc lấy phiền phức.”

Hắn nắm chặt tay, linh lực tuôn ra, ý uy hiếp vô cùng rõ ràng.

Trình Tuyết Ý im lặng, Lý Thủ Đạo hài lòng với sự thức thời của nàng, kéo mấy vị sư huynh đệ rời đi.

Dùng tay che nắng, Trình Tuyết Ý đứng đó một lúc lâu mới cúi đầu bước xuống bậc thang đi về phía khu nhà của đệ tử ngoại môn.

Thái Huyền Cung nằm giữa sườn núi, khu nhà của đệ tử ngoại môn thì ở dưới chân núi, mỗi ngày nàng đi làm đều phải đi bộ mất một canh giờ.

Đường càng xa, càng gần khu ngoại môn, đệ tử qua lại càng ít, nhưng lòng Trình Tuyết Ý vẫn không thể nào yên tĩnh.

Lý Thủ Đạo là đệ tử của Quảng Văn đạo quân, Thẩm Nam Âm và Quảng Văn đạo quân đều là đệ tử thân truyền của Tông chủ.

Tông chủ năm nay đã là Độ Kiếp kỳ, hơn hai ngàn tuổi, rất ít khi xuất hiện, mọi việc trong môn phái đều giao cho hai vị đệ tử thân truyền này xử lý, trong đó đại sư huynh Thẩm Nam Âm là người có quyền lực nhất.

Xét theo mối quan hệ, Lý Thủ Đạo quả thật có cơ hội nghe được tin tức người nào muốn kết thông gia với người nào từ cấp trên.

Vậy thì khó rồi đây.

Không ngủ một đêm, đêm lạnh áo mỏng, tay chân Trình Tuyết Ý đến giờ vẫn còn lạnh.

Nàng có một bí mật, một bí mật mà ngoài nàng và Thẩm Nam Âm ra thì không ai biết.

Vị đại sư huynh Càn Thiên Tông được người người ngưỡng mộ, quyền cao chức trọng như vầng trăng sáng chính là nguyên nhân khiến nàng thức trắng đêm qua.

Không ai biết một đệ tử Chấp Sự đường nhỏ bé như nàng, ngay cả tư cách cùng Thẩm Nam Âm ra ngoài làm nhiệm vụ cũng không có vậy mà lại thường xuyên gặp gỡ tâm sự cùng hắn dưới trăng.

Thẩm Nam Âm quả thật xứng danh đại sư huynh Càn Thiên Tông, cũng xứng đáng là giai nhân mà mọi người ngưỡng mộ. Hắn không chỉ có dung mạo tuấn tú, tu vi cao cường, mà hành sự cũng rất có lý có tình, dù thân phận tôn quý, địa vị cao vẫn đối xử bình đẳng với mọi người, đúng là một bậc quân tử.

Hắn là vầng trăng sáng trong, là tuyết trắng mùa xuân, là chim quý trên cành cao, vậy mà lại cúi đầu vì một bãi cát nhỏ bé như nàng.

Trình Tuyết Ý rất hưởng thụ, một tháng nay tuy rằng luôn phải thức đêm nhưng chưa từng có bất kỳ lời oán trách nào.

Đại sư huynh cũng không thấy mệt, nếu nàng vì buổi hẹn hò này mà than vãn buồn ngủ, chẳng phải quá phàm tục sao.

Nhưng đêm qua hắn lại thất hẹn.

Không một lời nhắn, không một chút tin tức, cứ thế đột ngột thất hẹn. 

 

Phím tắt:←

Phím tắt:→

Xem thêm!
»


Tiểu thuyết cùng thể loại

Khom Lưng
Khom Lưng
Truyện Khom Lưng – Bồng Lai Khách có bối cảnh cuối thời Đông Hán, khi quân phiệt các nơi nổi dậy mạnh mẽ hỗn chiến tranh giành bờ cõi, bành trướng thế lực. Nam chính là Quân Hầu…
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo
Trong truyện, qua các thế giới khác nhau, nhân vật nam chính dùng tình cảm cố chấp của mình dần dần lay động được trái tim nữ chính, chữa lành tổn thương tâm lý cho nữ chính, khiến…
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Bích Đào Ở Nhà Bên - Quy Hưu Hồ Quân
Ta muốn cùng phu quân hòa ly. Hiện giờ hắn đã đỗ Thám hoa, đâu còn nhớ đến người vợ tào khang. Hắn muốn cưới công chúa, nạp tiểu thư, thành phò mã, làm rể quý, sao có…
Gian Tế
Gian Tế
Ta tặng cho thanh mai trúc mã một cây trâm. Sau đó, phu quân của ta liền tìm tới cửa. “Nghe nói chàng đánh cho công tử nhà họ Tần khóc lóc om sòm?”
Duyên Tận Kiếp Này
Duyên Tận Kiếp Này
Độc đã ngấm vào tận xương tủy, vậy mà ngày ngày vẫn phải hầu Hoàng thượng tuyển tú. Ta nhìn những giai nhân da trắng nõn nà, chân dài eo thon, chỉ âm thầm dặn Ngự Thiện Phòng…
Đế Thai Kiều
Đế Thai Kiều
Ngu Ấu Ninh là một tiểu quỷ nhát gan danh xứng với thực, đã lang thang ở nhân gian hàng chục năm. Nàng biết rằng trong mỗi người, ai cũng có tâm sợ yêu ma, có lòng tôn…

Historybs.com – Đọc truyện online mới nhất: truyện full, truyện hot